“Thì ra là thế!”
Sau khi nghe Hiên Viên Dương Vũ giải thích, Diệp Viễn gật đầu.
Đương nhiên, anh đã nghe ra được sự kiêng kị và lo lắng về Trung Tam Dã Khảo trong giọng nói của Hiên Viên Dương Vũ.
“Chú cứ yên tâm, có tôi ở đây, ông ta không dám lỗ mãng trên đất Hoa Hạ đâu!”
“Hơn nữa, mặc dù ông ta rất mạnh nhưng cũng chưa chắc đã đánh thắng được Tiêu Thiên Minh!”
Nghe Diệp Viễn nói vậy, cuối cùng Hiên Viên Dương Vũ cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
“À phải rồi, chú Hiên Viên, vừa rồi chú mới nhắc tới cảnh giới Bán Vương, nó là cảnh giới gì vậy?”
Về mặt phân chia cảnh giới võ đạo, Diệp Viễn chỉ biết tới Võ Đế Cảnh.
Còn sau Võ Đế Cảnh thì anh không hiểu rõ cho lắm.
Hiên Viên Dương Vũ bèn giải thích sơ lược cho anh biết:
“Sau khi võ giả đạt đến Võ Đế Cảnh sẽ phải trải qua một trận lôi kiếp. Sau khi vượt qua lôi kiếp Võ Đế này rồi, thay vì chuyển hóa linh khí thiên địa thành nội khí để tu hành như lúc đầu thì võ giả sẽ hấp thụ trực tiếp linh khí thiên địa để tu luyện!”
“Giới võ đạo gọi chung lôi kiếp Võ Đế này là lôi kiếp Hậu Thiên chuyển Tiên Thiên, thực ra, nói trắng ra thì lôi kiếp Võ Đế này còn được gọi là lôi kiếp Tiên Thiên!”
“Võ giả chưa trải qua lôi kiếp này chỉ được coi là võ giả Hậu Thiên. Chỉ những võ giả đã trải qua thử thách lôi kiếp mới thực sự là võ giả Tiên Thiên”.
“Sau khi vượt qua lôi kiếp, cảnh giới của võ giả được phân chia lại làm bảy cảnh giới là Tiên Thiên Võ Thánh, Tiên Thiên Võ Đế, Bán Vương, Địa Vương, Thiên Vương, Huyền Vương, Thần Vương, Bán Thánh, Thánh Nhân!”
“Mỗi cảnh giới lớn này lại được chia làm bốn cảnh giới nhỏ là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong!”
“Hiện tại ở Hoa Hạ, thậm chí là trên toàn thế giới, người mạnh nhất chắc là cường giả cảnh giới Địa Vương”.
“Hơn nữa, loại cường giả này không thể xuất hiện ở thế tục, bởi vì thực lực của họ quá mạnh nên bị quy tắc thiên đạo của thế tục trói buộc”.
Diệp Viễn gật đầu, giống như vị tiền bối ở dưới quán bar của chị Thanh vậy, thực lực của ông ấy cũng đã lớn mạnh tới mức bị quy tắc thiên địa trói buộc.
“Còn cường giả có cảnh giới sau Địa Vương như Huyền Vương hay Thần Vương thì quá mức xa vời, hư ảo”.
“Trăm ngàn năm qua, ở Hoa Hạ hoặc thậm chí là trên toàn thế giới cũng không có một ai có thể đạt tới cảnh giới đó!”, Hiên Viên Dương Vũ nói.
Thế nhưng Diệp Viễn lại lắc đầu, anh rất chắc chắn rằng có cường giả như vậy tồn tại.
Chẳng qua là những người như họ không hề xuất hiện trong thế tục mà sống ở một nơi mà mọi người không biết mà thôi.
Hiên Viên Dương Vũ không để ý tới biểu cảm của Diệp Viễn, tiếp tục nói:
“Còn về phần cường giả cảnh giới Bán Thánh hay Thánh Nhân thì chỉ nghe nói trong truyền thuyết. Theo truyền thuyết thì võ giả đạt tới cảnh giới Bán Thánh hay Thánh Nhân thực sự không khác gì tiên nhân, bọn họ hoàn toàn có thể phi thăng giữa ban ngày ban mặt!”
Hiên Viên Dương Vũ nói với vẻ khá kích động.
Những nhân vật mạnh tới nhường ấy thực sự vượt quá sức tưởng tượng của ông ta.
Nghe Hiên Viên Dương Vũ giải thích một phen xong.
Diệp Viễn gật gù.
Lúc này, anh mơ hồ cảm thấy thực ra võ đạo và tu tập thuật tu tiên đều giống nhau.
Trăm sông đổ về một biển, cuối cùng tất cả đều muốn rời khỏi thế giới trần tục này để phi thăng lên tiên giới.
Sau khi thoáng im lặng trong giây lát, Hiên Viên Dương Vũ nói tiếp:
“Mấy năm trước, Trung Tam Dã Khào đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Võ Đế đỉnh phong rồi. E là hiện tại ông ta đã đạt tới cảnh giới Bán Vương!”
“Tôi nghe ông cụ nhà tôi kể lại là võ giả đạt đến cấp Vương có thể nắm giữ một tia sức mạnh thiên địa để sử dụng vào mục đích của bản thân, đối kháng lại quân địch”.
“Mặc dù chỉ có một tia thôi nhưng uy lực của nó có thể làm sông băng rạn nứt, võ giả bình thường không thể chống lại được!”
“Bởi vậy, cũng có người nói rằng, dưới cấp Vương thì đều chỉ là giun dế!”
“Từ đó có thể thấy rốt cuộc cường giả cấp Vương kinh khủng biết chừng nào”.
Diệp Viễn gật đầu, cực kỳ tán đồng lời Hiên Viên Dương Vũ nói.
Với tư cách là một tu tiên giả điển hình, đương nhiên anh hiểu rõ sức mạnh thiên địa này kinh khủng cỡ nào.
Mặc dù võ giả cấp Bán Vương chỉ có thể kiểm soát một tia sức mạnh thiên địa thôi nhưng uy lực của nó thực sự không thể coi thường.
“Thì ra là thế!”
Sau khi nghe Hiên Viên Dương Vũ giải thích, Diệp Viễn gật đầu.
Đương nhiên, anh đã nghe ra được sự kiêng kị và lo lắng về Trung Tam Dã Khảo trong giọng nói của Hiên Viên Dương Vũ.
“Chú cứ yên tâm, có tôi ở đây, ông ta không dám lỗ mãng trên đất Hoa Hạ đâu!”
“Hơn nữa, mặc dù ông ta rất mạnh nhưng cũng chưa chắc đã đánh thắng được Tiêu Thiên Minh!”
Nghe Diệp Viễn nói vậy, cuối cùng Hiên Viên Dương Vũ cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
“À phải rồi, chú Hiên Viên, vừa rồi chú mới nhắc tới cảnh giới Bán Vương, nó là cảnh giới gì vậy?”
Về mặt phân chia cảnh giới võ đạo, Diệp Viễn chỉ biết tới Võ Đế Cảnh.
Còn sau Võ Đế Cảnh thì anh không hiểu rõ cho lắm.
Hiên Viên Dương Vũ bèn giải thích sơ lược cho anh biết:
“Sau khi võ giả đạt đến Võ Đế Cảnh sẽ phải trải qua một trận lôi kiếp. Sau khi vượt qua lôi kiếp Võ Đế này rồi, thay vì chuyển hóa linh khí thiên địa thành nội khí để tu hành như lúc đầu thì võ giả sẽ hấp thụ trực tiếp linh khí thiên địa để tu luyện!”
“Giới võ đạo gọi chung lôi kiếp Võ Đế này là lôi kiếp Hậu Thiên chuyển Tiên Thiên, thực ra, nói trắng ra thì lôi kiếp Võ Đế này còn được gọi là lôi kiếp Tiên Thiên!”
“Võ giả chưa trải qua lôi kiếp này chỉ được coi là võ giả Hậu Thiên. Chỉ những võ giả đã trải qua thử thách lôi kiếp mới thực sự là võ giả Tiên Thiên”.
“Sau khi vượt qua lôi kiếp, cảnh giới của võ giả được phân chia lại làm bảy cảnh giới là Tiên Thiên Võ Thánh, Tiên Thiên Võ Đế, Bán Vương, Địa Vương, Thiên Vương, Huyền Vương, Thần Vương, Bán Thánh, Thánh Nhân!”
“Mỗi cảnh giới lớn này lại được chia làm bốn cảnh giới nhỏ là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong!”
“Hiện tại ở Hoa Hạ, thậm chí là trên toàn thế giới, người mạnh nhất chắc là cường giả cảnh giới Địa Vương”.
“Hơn nữa, loại cường giả này không thể xuất hiện ở thế tục, bởi vì thực lực của họ quá mạnh nên bị quy tắc thiên đạo của thế tục trói buộc”.
Diệp Viễn gật đầu, giống như vị tiền bối ở dưới quán bar của chị Thanh vậy, thực lực của ông ấy cũng đã lớn mạnh tới mức bị quy tắc thiên địa trói buộc.
“Còn cường giả có cảnh giới sau Địa Vương như Huyền Vương hay Thần Vương thì quá mức xa vời, hư ảo”.
“Trăm ngàn năm qua, ở Hoa Hạ hoặc thậm chí là trên toàn thế giới cũng không có một ai có thể đạt tới cảnh giới đó!”, Hiên Viên Dương Vũ nói.
Thế nhưng Diệp Viễn lại lắc đầu, anh rất chắc chắn rằng có cường giả như vậy tồn tại.
Chẳng qua là những người như họ không hề xuất hiện trong thế tục mà sống ở một nơi mà mọi người không biết mà thôi.
Hiên Viên Dương Vũ không để ý tới biểu cảm của Diệp Viễn, tiếp tục nói:
“Còn về phần cường giả cảnh giới Bán Thánh hay Thánh Nhân thì chỉ nghe nói trong truyền thuyết. Theo truyền thuyết thì võ giả đạt tới cảnh giới Bán Thánh hay Thánh Nhân thực sự không khác gì tiên nhân, bọn họ hoàn toàn có thể phi thăng giữa ban ngày ban mặt!”
Hiên Viên Dương Vũ nói với vẻ khá kích động.
Những nhân vật mạnh tới nhường ấy thực sự vượt quá sức tưởng tượng của ông ta.
Nghe Hiên Viên Dương Vũ giải thích một phen xong.
Diệp Viễn gật gù.
Lúc này, anh mơ hồ cảm thấy thực ra võ đạo và tu tập thuật tu tiên đều giống nhau.
Trăm sông đổ về một biển, cuối cùng tất cả đều muốn rời khỏi thế giới trần tục này để phi thăng lên tiên giới.
Sau khi thoáng im lặng trong giây lát, Hiên Viên Dương Vũ nói tiếp:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!