Nhưng bây giờ, ông lão lại nói Tiên Linh Ngọc Nhũ có công hiệu có thể giúp võ giả dọn sạch các chướng ngại vật trên con đường tu hành.
Hơn nữa, sau này việc tu hành sẽ không còn gặp bất kỳ trở ngại nào nữa. Công hiệu trái với lẽ thường như thế này sao có thể không khiến người ta phát điên cơ chứ.
Nếu như người nào đó có được thứ này thì chẳng khác nào bỗng nhiên có thêm hai cường giả siêu cấp vô địch.
Nhìn thấy lòng tham rõ mồn một trong mắt mọi người, ông lão lại tiện tay vung tay một cái.
Một ít Tiên Linh Ngọc Nhũ đi vào trong cơ thể anh Khánh.
Sau đó, trước ánh mắt tham lam nhìn chăm chú của mọi người, cơ thể ban nãy bị trọng thương của anh Khánh nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường với tốc độ cực kỳ nhanh.
Hơn nữa, khí chất toàn thân cũng thay đổi một trời một vực.
Anh Khánh cảm nhận được sức mạnh mênh mông ngập tràn trong cơ thể bèn vô cùng cung kính khom lưng lạy ông lão.
“Cảm ơn tiền bối!”
Lúc này, ông lão chỉ tay vào anh Khánh rồi nói với Tiêu Thiên Minh:
“Thánh Quân đại nhân, thứ này không có ích gì với lão nô, cũng không có tác dụng gì với ngài nhưng hẳn là sẽ có ích với những người bên cạnh ngài. Vậy tạm thời lão nô sẽ đưa thứ này cho anh ta giữ tạm thay ngài để đảm bảo an toàn”.
“Đợi bao giờ ngài vào được Thiên Môn, lấy lại được công lực và ký ức bị phong ấn rồi, anh ta sẽ đưa trả nó cho ngài”.
Nói xong, ông lão không buồn quan tâm xem liệu Tiêu Thiên Minh có đồng ý hay không, vẩy tay một cái, khối Tiên Linh Ngọc Nhũ trước mặt lập tức chảy ngược vào trong chiếc hồ lô trong tay ông ta.
Sau đó ông ta tiện tay ném chiếc hồ lô đó cho anh Khánh.
“Thánh Quân đại nhân, chuyến đi tới Thiên Môn lần này lão nô không thể đồng hành cùng ngài nhưng có anh ta ở đây, chắc chắn ngài sẽ được an toàn!”
“Ngài cứ yên tâm đi lấy đồ của mình, đợi dung hợp công lực xong rồi, lão nô nghĩ, với thực lực của ngài, chắc hẳn chẳng bao lâu nữa, ngài sẽ có thể quay lại thế giới trước đây ngài từng ở!”
“Lúc ấy, lão nô xin đợi ngài ở đó!”
“Thánh Quân đại nhân, lão nô xin từ biệt!”
Nói xong, ông lão khom nhẹ lưng về phía Tiêu Thiên Minh rồi dợm bước xoay người bỏ đi.
“Xin tiền bối dừng bước!”
Lúc này, ông lão đến từ thánh địa nhà họ Tiêu dẫn theo một đám người nhà họ Tiêu chạy tới.
“Có chuyện gì vậy?”
Ông lão xoay đầu lại nhìn đám người nhà họ Tiêu bằng ánh mắt xem thường như thể Thượng Đế nhìn sâu kiến.
Khác một trời một vực so với thái độ với Tiêu Thiên Minh.
Khi ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu và đám người nhà họ Tiêu cảm nhận được ánh mắt sắc bén của ông lão, cơ thể không nhịn được rùng mình.
Ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu vội vàng nói: “Thưa tiền bối, chúng tôi đều là người nhà của cậu Thiên Minh!”
Nghe vậy, ánh mắt sắc bén của ông lão mới dịu lại một chút.
Thấy vậy, đám người nhà họ Tiêu thở phào nhẹ nhõm.
Ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu vội vàng nói: “Thưa tiền bối, vừa rồi ngài nói cậu Thiên Minh nhà tôi là Thánh Quân đại nhân, chuyện đấy có phải là thật không?”
“Sao nào? Ông nghi ngờ lời tôi nói đấy ư?”
Ánh mắt của ông lão lập tức giá lạnh, một luồng hơi thở mạnh mẽ bộc phát, ép ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu quỳ xuống đất.
Ông ta vội vàng nói: “Tiền bối hiểu lầm rồi, tôi không hề hoài nghi lời ngài nói, tôi chỉ hơi kích động một chút nên muốn xác nhận lại một lần nữa mà thôi!”
“Hừ! Tôi tin là ông cũng không dám. Nói đi, ông có chuyện gì?”
Ông lão “hừ” một tiếng, khí thế mạnh mẽ lập tức biến mất hoàn toàn.
Lần này, ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu không dám hỏi nhiều nữa, nói thẳng luôn: “Thưa tiền bối, tôi muốn mời ngài ở lại nhà họ Tiêu chúng tôi. Ngài cũng biết đấy, hiện tại thực lực của cậu Thiên Minh nhà tôi vẫn còn yếu, hơn nữa lại có rất nhiều đối thủ lớn mạnh”.
“Nếu như ngài đồng ý ở lại nhà họ Tiêu chúng tôi thì chắc hẳn những người có thù oán với cậu Thiên Minh sẽ không dám làm gì nữa. Khi ấy, cậu Thiên Minh mới có thể yên tâm tu luyện!”
Thế nhưng ông lão lại lắc đầu, đáp:
“Không được, tôi không thể ở lại thế giới này lâu, ở lại lâu rất dễ bị quy tắc thiên đạo của thế giới này phát hiện ra và xóa sổ!”
“Các ông cứ yên tâm, tôi đã tăng thực lực của người này thêm hai cảnh giới nữa rồi. Có người này ở bên cạnh Thánh Quân đại nhân thì không ai dám động tới ngài ấy hết”.
“Ngoài ra, có người này đi theo bảo vệ Thánh Quân đại nhân, tôi tin rằng với phúc phần của Thánh Quân đại nhân, lần này các ông tới Thiên Môn chắc chắn sẽ tìm được thứ cần tìm!”
“Sau khi lấy được thứ ấy rồi, Thánh Quân đại nhân sẽ trở thành người vô địch ở thế giới này, không ai có thể làm Thánh Quân đại nhân bị thương được nữa!”
“Các ông đừng lo lắng quá, cứ yên tâm đi cùng với người này và Thánh Quân đại nhân tới Thiên Môn đi”.
“Thánh Quân đại nhân, lão nô xin cáo từ!”
Không đợi Tiêu Thiên Minh mở miệng nói câu nào, ông lão đã xoay người, biến mất ngay tại chỗ, không còn thấy tăm tích đâu nữa.
Nhưng bây giờ, ông lão lại nói Tiên Linh Ngọc Nhũ có công hiệu có thể giúp võ giả dọn sạch các chướng ngại vật trên con đường tu hành.
Hơn nữa, sau này việc tu hành sẽ không còn gặp bất kỳ trở ngại nào nữa. Công hiệu trái với lẽ thường như thế này sao có thể không khiến người ta phát điên cơ chứ.
Nếu như người nào đó có được thứ này thì chẳng khác nào bỗng nhiên có thêm hai cường giả siêu cấp vô địch.
Nhìn thấy lòng tham rõ mồn một trong mắt mọi người, ông lão lại tiện tay vung tay một cái.
Một ít Tiên Linh Ngọc Nhũ đi vào trong cơ thể anh Khánh.
Sau đó, trước ánh mắt tham lam nhìn chăm chú của mọi người, cơ thể ban nãy bị trọng thương của anh Khánh nhanh chóng khôi phục trạng thái bình thường với tốc độ cực kỳ nhanh.
Hơn nữa, khí chất toàn thân cũng thay đổi một trời một vực.
Anh Khánh cảm nhận được sức mạnh mênh mông ngập tràn trong cơ thể bèn vô cùng cung kính khom lưng lạy ông lão.
“Cảm ơn tiền bối!”
Lúc này, ông lão chỉ tay vào anh Khánh rồi nói với Tiêu Thiên Minh:
“Thánh Quân đại nhân, thứ này không có ích gì với lão nô, cũng không có tác dụng gì với ngài nhưng hẳn là sẽ có ích với những người bên cạnh ngài. Vậy tạm thời lão nô sẽ đưa thứ này cho anh ta giữ tạm thay ngài để đảm bảo an toàn”.
“Đợi bao giờ ngài vào được Thiên Môn, lấy lại được công lực và ký ức bị phong ấn rồi, anh ta sẽ đưa trả nó cho ngài”.
Nói xong, ông lão không buồn quan tâm xem liệu Tiêu Thiên Minh có đồng ý hay không, vẩy tay một cái, khối Tiên Linh Ngọc Nhũ trước mặt lập tức chảy ngược vào trong chiếc hồ lô trong tay ông ta.
Sau đó ông ta tiện tay ném chiếc hồ lô đó cho anh Khánh.
“Thánh Quân đại nhân, chuyến đi tới Thiên Môn lần này lão nô không thể đồng hành cùng ngài nhưng có anh ta ở đây, chắc chắn ngài sẽ được an toàn!”
“Ngài cứ yên tâm đi lấy đồ của mình, đợi dung hợp công lực xong rồi, lão nô nghĩ, với thực lực của ngài, chắc hẳn chẳng bao lâu nữa, ngài sẽ có thể quay lại thế giới trước đây ngài từng ở!”
“Lúc ấy, lão nô xin đợi ngài ở đó!”
“Thánh Quân đại nhân, lão nô xin từ biệt!”
Nói xong, ông lão khom nhẹ lưng về phía Tiêu Thiên Minh rồi dợm bước xoay người bỏ đi.
“Xin tiền bối dừng bước!”
Lúc này, ông lão đến từ thánh địa nhà họ Tiêu dẫn theo một đám người nhà họ Tiêu chạy tới.
“Có chuyện gì vậy?”
Ông lão xoay đầu lại nhìn đám người nhà họ Tiêu bằng ánh mắt xem thường như thể Thượng Đế nhìn sâu kiến.
Khác một trời một vực so với thái độ với Tiêu Thiên Minh.
Khi ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu và đám người nhà họ Tiêu cảm nhận được ánh mắt sắc bén của ông lão, cơ thể không nhịn được rùng mình.
Ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu vội vàng nói: “Thưa tiền bối, chúng tôi đều là người nhà của cậu Thiên Minh!”
Nghe vậy, ánh mắt sắc bén của ông lão mới dịu lại một chút.
Thấy vậy, đám người nhà họ Tiêu thở phào nhẹ nhõm.
Ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu vội vàng nói: “Thưa tiền bối, vừa rồi ngài nói cậu Thiên Minh nhà tôi là Thánh Quân đại nhân, chuyện đấy có phải là thật không?”
“Sao nào? Ông nghi ngờ lời tôi nói đấy ư?”
Ánh mắt của ông lão lập tức giá lạnh, một luồng hơi thở mạnh mẽ bộc phát, ép ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu quỳ xuống đất.
Ông ta vội vàng nói: “Tiền bối hiểu lầm rồi, tôi không hề hoài nghi lời ngài nói, tôi chỉ hơi kích động một chút nên muốn xác nhận lại một lần nữa mà thôi!”
“Hừ! Tôi tin là ông cũng không dám. Nói đi, ông có chuyện gì?”
Ông lão “hừ” một tiếng, khí thế mạnh mẽ lập tức biến mất hoàn toàn.
Lần này, ông lão tới từ thánh địa nhà họ Tiêu không dám hỏi nhiều nữa, nói thẳng luôn: “Thưa tiền bối, tôi muốn mời ngài ở lại nhà họ Tiêu chúng tôi. Ngài cũng biết đấy, hiện tại thực lực của cậu Thiên Minh nhà tôi vẫn còn yếu, hơn nữa lại có rất nhiều đối thủ lớn mạnh”.
“Nếu như ngài đồng ý ở lại nhà họ Tiêu chúng tôi thì chắc hẳn những người có thù oán với cậu Thiên Minh sẽ không dám làm gì nữa. Khi ấy, cậu Thiên Minh mới có thể yên tâm tu luyện!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!