“Không được, cơn lốc này quá kinh khủng, với cảnh giới của chúng ta thì hoàn toàn không thể ngăn nó được!”
Hiên Viên Dương Vũ nói có phần bất đắc dĩ.
Sức người quá nhỏ bé khi đứng trước sức mạnh tự nhiên.
“Nếu không thể ngăn được thì cố gắng cầm chân nó một lát để những người khác có thêm thời gian thoát thân vậy”.
Nói rồi, Diệp Viễn tiện lấy mấy viên cờ trận ra, nhanh chóng đặt xung quanh, sau đó lấy một khối đá Địa Linh ra, rót linh khí thiên địa trong đó vào những cờ trận kia.
Sau khi những viên cờ trận xung quanh hấp thụ được linh khí thiên địa, xung quanh lập tức xuất hiện những bức chắn trong suốt.
“Trận pháp?”
Thấy vậy, Hiên Viên Dương Vũ ngạc nhiên.
Ông ta không ngờ thực lực của Diệp Viễn lại trái với lẽ thường như vậy, không ngờ anh còn biết bày cả trận pháp.
“Chú Hiên Viên, chú đừng chỉ đứng ngẩn người như vậy, mau giúp tôi điều khiển đá Địa Linh đi!”
Mặc dù hiện tại trận pháp đã được hình thành về sơ bộ nhưng Diệp Viễn biết trận pháp chỉ mới hình thành sơ bộ không thể ngăn nổi cơn lốc kia.
Bởi vậy, anh cần dùng thân thể của mình và đá Địa Linh làm nguồn năng lượng cho cờ trận.
Như vậy thì trận pháp sẽ hình thành nhanh hơn.
Hiên Viên Dương Vũ không dám chần chừ, vội lại gần. Khi trông thấy khối đá Địa Linh trong tay Diệp Viễn, ông ta lại kinh ngạc thêm một lần nữa.
Ngay cả thánh địa của các nhà cũng chỉ có vài viên đá như thế này.
Không ngờ Diệp Viễn lại lấy ra một khối đá Địa Linh để kích hoạt trận pháp.
Quả là quá xa xỉ.
Nếu như người của thánh địa tứ đại gia tộc nhìn thấy cảnh này e là sẽ ra tay cướp ngay không chút chần chừ.
Nhưng hiện tại tình hình đang nguy cấp, Hiên Viên Dương Vũ không kịp nói gì với Diệp Viễn.
Ông ta cần giúp Diệp Viễn điều khiển khối đá Địa Linh này trước.
Sau khi có Hiên Viên Dương Vũ giúp sức, đá Địa Linh càng tràn ra nhiều linh khí thiên địa hơn, được những cờ trận kia điên cuồng hấp thụ toàn bộ.
Sau khi cờ trận đã hấp thu đủ nhiều linh khí thiên địa, những bức chắn xung quanh cũng trở nên hữu hình hơn, kiên cố hơn.
Lúc này, cơn lốc di chuyển với tốc độ cao kia cũng đã lao thẳng tới chỗ bức chắn.
“Ầm!”
Cả hai va chạm với nhau rất mạnh, tạo ra tiếng động rung trời.
“Có chuyện gì vậy?”
Lúc này, người của tứ đại gia tộc đã bỏ chạy được khá xa nghe thấy tiếng động rung trời đó đều giật mình.
Bọn họ bất giác ngoái đầu lại nhìn, trông thấy cơn lốc to sau lưng đã dừng lại.
Hình như đằng trước cơn lốc có một bức chắn trong suốt ngăn nó đi tiếp.
“Đó là?”
Cảnh này khiến bọn họ sững sờ.
“Có người đang chống lại cơn lốc đó!”, cường giả thánh địa nhà họ Tô nói ngay.
“Không đúng, đó là trận pháp!”, ông lão thuộc thánh địa nhà họ Tiêu nói.
“Nhưng linh khí thiên địa đậm đặc đó ở đâu ra vậy?”
“Lẽ nào là có báu vật nào đó ư?”, cường giả thánh địa nhà Thượng Quan suy đoán.
Lời này khiến trong lòng bốn người đều nảy sinh mưu đồ.
Ông lão thuộc thánh địa nhà họ Tiêu nói với mọi người: “Mọi người tranh thủ đi tiếp đi, bọn ta quay lại đó xem sao!”
Đợi tất cả mọi người đều đã đi rồi, bọn họ lập tức lao tới chỗ Diệp Viễn và Hiên Viên Dương Vũ.
Lúc này, hai người Hiên Viên Dương Vũ và Diệp Viễn dùng cơ thể làm nguồn năng lượng cho cờ trận đều đã chảy mồ hôi đầm đìa khắp mặt, khắp người.
Mặc dù bức chắn do trận pháp tạo ra đã ngăn được cơn lốc nhưng sức mạnh của cơn lốc tác động lên bức chắn thực sự quá mạnh.
Bởi vậy, hai người đều phải dốc hết toàn lực để điều khiển khối đá Địa Linh kia để duy trì cờ trận, chống lại cơn lốc đáng sợ đó.
“Hự!”
Chẳng bao lâu sau, Hiên Viên Dương Vũ không chịu nổi, phun ra một búng máu tươi.
Cả người ngã xuống đất.
Hiên Viên Dương Vũ vốn đã bị thương, mấy năm nay chưa khỏi.
Bây giờ lại dùng thân thể làm cờ trận, tổn thương gây ra cho cơ thể cực kỳ nặng.
Sau khi mất đi sự hỗ trợ của Hiên Viên Dương Vũ, linh khí thiên địa mà đá Địa Linh tỏa ra lập tức giảm mạnh.
Không có đủ linh khí thiên địa tiếp sức, bức chắn lớn kia lập tức bị cơn lốc to làm nứt.
Thấy thế, Diệp Viễn vội la lên với Hiên Viên Dương Vũ:
“Chú Hiên Viên, mau đi đi!”
Hiên Viên Dương Vũ cũng biết trận pháp này không thể trụ được nữa nhưng họ đã cầm chân được cơn lốc này lâu như vậy rồi, chắc là những người đi trước cũng đã trốn đủ xa.
Ông ta không chần chừ, vội vàng lồm cồm bò dậy.
Nhanh chóng bỏ chạy thật xa.
Sau khi Hiên Viên Dương Vũ chạy được một trăm trượng, Diệp Viễn cũng định thu tay lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!