“Dịch chuyển, truyền âm!”
Lúc này, Diệp Viễn tin rằng, lão quái vật này có lẽ đã sống mấy ngàn năm.
Bởi vì thủ đoạn dịch chuyển, truyền âm đều là thần thông vô thượng mà người tu tiên hậu kỳ mới có thể điều khiển.
“Cậu Diệp, cậu không sao chứ?”
Lúc này giọng của chị Thanh mới khiến Diệp Viễn tỉnh lại từ trong chấn kinh.
Diệp Viễn quay đầu nhìn thông đạo đó, thì phát hiện cửa thông đạo đã hoàn toàn biến mất.
Anh lập tức mở con mắt nhìn thấu nhìn xuống phía dưới.
Lại phát hiện, không biết sâu xuống phía dưới bao nhiêu mét, xuất hiện một lớp màn chướng chặn tầm nhìn của anh.
Xem ra lão quái vật đã hoàn hoàn chặn phía dưới lại.
Sau khi thu lại ánh nhìn, Diệp Viễn hỏi chị Thanh.
“Chị biết người ở sau cánh cửa sau thông đạo phía dưới là ai không?”
Chị thanh lắc đầu: “Tôi không rõ, tôi chỉ biết ông ấy rất lợi hại!”
Chị Thanh thực sự không hiểu chút nào về cao nhân đó.
Chỉ biết một điều duy nhất, là người đó rất lợi hại, và đã truyền thụ thuật tu hành cho chị ta.
Những ngày gần đầy, người này bảo chị ta hỏi thăm nghe ngóng chuyện liên quan đến Diệp Diệt Tiêu, còn những việc khác, chị ta không biết rõ.
Nhìn dáng vẻ của chị ta, Diệp Viễn cũng biết, có lẽ chị Than này đúng là không biết gì thật.
“Được rồi, từ nay chị đi theo bên cạnh tôi đi!”
“Rõ! Bái kiến chủ nhân”, chị Thanh cung kính khom lưng với Diệp Viễn.
Vừa nãy cao nhân dưới lòng đất đó cũng thông qua truyền âm nói với chị ta, bảo sau này chị ta đi theo Diệp Viễn.
Chị Thanh không dám trái lệnh của cao nhân đó.
“Vậy nói cho tôi biết, tình hình của cả thủ đô hiện tại, thế lực của các gia tộc, càng chi tiết càng tốt!”
Mấy năm không đến thủ đô, bây giờ Diệp Viễn cũng không hiểu gì về tình hình của thủ đô.
Còn chị Thanh ở thủ đô nhiều năm, lại mở quán bar ở nơi cá tôm lẫn lộn này nhiều năm.
Chắc chắn sẽ nắm giữ rất nhiều tình báo trong tay.
Muốn đến nhà họ Tiêu báo thù, đương nhiên anh phải làm rõ ràng, những gia tộc và thế lực nào qua lại thân thiết với nhà ho Tiêu.
Tuy với thực lực hiện tại của anh, vốn không sợ nhà họ Tiêu, hơn nữa nếu lão quái vật đó nói thật, đến lúc đó sẽ giúp mình.
Thì anh càng không cần sợ nhà họ Tiêu, thậm chí có thể ngang ngược ở cả thủ đô.
Nhưng Diệp Viễn vẫn cảm thấy cẩn thận vẫn hơn.
Dù sao bây giờ đã chứng kiến thực lực của lão quái vật, và người của thánh địa nhà họ Tiêu có thể sẽ đi ra.
Việc này khiến anh hiểu, cả thế giới này không đơn giản như mình tưởng tượng.
Sợ rằng còn có nhiều cao thủ siêu cấp ẩn nấp trong bóng tối, vì vậy anh cần phải làm rõ tình hình.
Biết mình biết ta trăm trận trăm thắng.
Chị Thanh cũng không dám chậm trễ, vội giới thiệu chi tiết phân chia thế lực ở thủ đô hiện nay cho Diệp Viễn.
Khoảng nửa tiếng sau, Diệp Viễn hoàn toàn tiêu hóa hết tất cả thông tin mà chị Thanh nói với anh.
Bây giờ ở cả thủ đô, bốn gia tộc với nhà họ Tiêu dẫn đầu, cùng nhà họ Thượng Quan, nhà họ Lâm, nhà họ Tô là cường mạnh nhất.
Là gia tộc đỉnh cấp không phải nghi ngờ của thủ đô.
Thứ hai, là gia tộc Hiên Viên, nhà họ Vương, nhà họ Sở, nhà họ Liễu là gia tộc hạng hai.
Vốn dĩ nhà họ Hiên Viên là gia tộc đỉnh cấp của thủ đô, nhưng năm đó vì chuyện của Diệp Viễn mà đắc tội với nhà họ Tiêu.
Những năm nay, cùng với nhà họ Tiêu vẫn luôn chèn ép, lại thêm ông cụ của gia tộc Hiên Viên đã cao tuổi, cũng đã giao ra quyền lực ở chiến bộ.
Càng khiến uy thế của gia tộc Hiên Viên càng xuống dốc.
Đến bây giờ, trực tiếp rơi xuống gia tộc hạng hai.
Ngoại trừ những gia tộc hạng hai này, còn có rất nhiều gia tộc hạng ba.
Phần lớn những gia tộc này đều là coi nhà họ Tiêu là người dẫn đầu.
Ngoại trừ các gia tộc lớn ở thủ đô này.
Còn có rất nhiều thế lực, bang hội, thương hội.
Trong đó có một thế lực nổi tiếng nhất, đó là thế lực “Tài Doanh” của thủ đô.
Vì người phát triển thế lực này, cũng là đội trưởng của Tài Doanh hiện nay, chính là Tiêu Minh của nhà họ Tiêu, phó đội trưởng là đệ tử tài giỏi nhất của bốn gia tộc.
Thượng Quan Phi Vũ mà bị Diệp Viễn phế hôm nay thực ra là một trong phó đội trưởng.
Ngoài ra, giống như Lâm Kinh Vũ của nhà họ Lâm, Tô An Lan của nhà họ Tô đều là phố đội trưởng của Tài Doanh.
Thành viên còn lại