Mặc dù một chưởng của tượng đất binh sĩ chưa trực tiếp lấy mạng của Đằng Thiên Long.
Nhưng khiến cho Đằng Thiên Long bị thương không thể chữa lành, cũng coi như niềm an ủi lớn nhất rồi.
Bây giờ, Đằng Thiên Long bị thương nặng, lại vẫn còn một Độ Biên Thiên Nhất còn lợi hại hơn.
Đối mặt với Độ Biên Thiên Nhất, loại cao thủ còn hùng mạnh hơn cả Đằng Thiên Long này.
Mông Mục Chi cũng không dám chắc chắn, với năng lực hiện tại của ông ta có thể điều khiển được tượng đất binh sĩ một chiêu kết liễu đối phương hay không.
Do đó, Mông Mục Chi bèn quyết định vừa chống đỡ với đám khí đen bên trong cơ thể kia rồi vừa chờ thời cơ điều khiến tượng đất binh sĩ hạ gục Độ Biên Thiên Nhất.
Do đó ông ta liền khống chế tượng đất dừng ở phía trước mặt của Độ Biên Thiên Nhất.
Mà ông ta thì tranh thủ cơ hội chống lại đám khí đen bên trong người.
Chỉ cần khống chế được đám khí đen, ông ta vẫn có thể miễn cưỡng điều khiển tượng đất binh sĩ một lần nữa, để nó giết chết Độ Biên Thiên Nhất.
Chỉ cần Độ Biên Thiên Nhất chết, thì Đằng Thiên Long đang bị thương nặng kia chẳng đáng để lo lắng nữa.
Nhìn thấy tượng đất binh sĩ dừng lại, ánh mắt của Độ Biên Thiên Nhất cũng khẽ nheo lại nhìn về phía Mông Mục Chi ở phía xa xa.
Khóe miệng lộ ra nụ cười khinh miệt.
Ông ta đương nhiên cũng nhìn ra được ý đồ của Mông Mục Chi.
Nhưng đương nhiên sẽ không cho Mông Mục Chi cơ hội.
Chỉ thấy Độ Biên Thiên Nhất khẽ vươn tay, vô số linh khí trời đất ngưng tụ lại ở trong tay ông ta, ngay sau đó liền đánh ra một chưởng.
Một sức mạnh khủng khiếp vô hình đánh thẳng về phía tượng đất binh sĩ đang đứng yên tại chỗ.
“Rầm!”
Một tiếng nổ vang trời.
Một chưởng mang đầy sức mạnh khủng khiếp của Độ Biên Thiên Nhất mặc dù không gây ra bất kỳ thương tổn gì cho tượng đất binh sĩ.
Nhưng tượng đất này lại bị chưởng kia đánh bay ra xa, nện lên người Mông Mục Chi ở phía xa bằng tốc độ cực nhanh.
Nhìn tượng đất binh sĩ mang theo lực va chạm vô cùng lớn kia đang bay về phía mình.
Mặt Mông Mục Chi biến sắc, vội vàng dừng việc chống chọi với đám khí đen bên trong cơ thể lại, muốn khống chế tượng đất.
Nhưng đáng tiếc, ông ta vừa mới dừng việc chống chọi với đám khí đen, dùng hết sức lực toàn thân đi khống chế tượng đất.
Chỉ tiếc rằng, không đến một giây sau, ông ta liền hoàn toàn mất đi khả năng điều khiển tượng đất binh sĩ.
Mà khí đen bên trong cơ thể cũng nhanh chóng chui vào trong kinh mạch toàn thân của ông ta.
Khiến sắc mặt ông ta lại tái nhợt.
Chỉ đành trơ mắt nhìn tượng đất binh sĩ như một quả đạn pháo đang bắn thẳng về phía mình.
“Lão tổ cần thận!”
Lúc này, Mông Điền bị Đằng Thiên Long đâm một kiếm, cố nén vết thương trên cơ thể, đứng chặn phía trước tượng đất binh sĩ.
“Đừng!”
Mông Mục Chi hét to một tiếng, nhưng vẫn muộn rồi.
“Uỳnh!”
Một tiếng nổ vang.
Cơ thể của Mông Điền bị tượng đất binh sĩ mang theo sức mạnh khủng bố đánh văng ra ngoài, sống chết không rõ.
Tượng đất kia sau khi đánh Mông Điền, vẫn không hề dừng lại mà nện thẳng về phía Mông Mục Chi.
“Rầm!”
Lại một tiếng va chạm cực lớn vang lên, cơ thể của Mông Mục Chi cũng bị tượng đất kia đánh bay.
Cơ thể ông ta bị văng ra xa hơn trăm mét sau đó mới nện xuống đất.
Mặt đất đã bị lõm xuống một hố thật sâu.
Có thể thấy được, sức mạnh của Độ Biên Thiên Nhất này mạnh đến mức độ nào.
Nhưng cho dù là như vậy, Mông Mục Chi vẫn chưa chết, chỉ nôn ra mấy ngụm máu màu đen xì, cùng với một số nội tạng bị đánh nát.
Đương nhiên, đây là bởi vì Độ Biên Thiên Nhất chưa muốn thẳng tay giết chết Mông Mục Chi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!