Ngay khi mấy người vừa bước vào cửa, tiếng nhạc sôi động lập tức đập vào mặt từ phía đối diện.
Tầng một là một vũ trường cực rộng, ở chính giữa vũ trường có một sân khấu rất lớn, đèn nhấp nháy rực rỡ trên sân khấu.
Trên sân khấu, mấy cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang đang uốn éo thân hình nóng bỏng của mình.
Diệp Viễn chỉ nhìn thoáng qua đã phát hiện trong số những cô gái xinh đẹp này có một vài người là nghệ sĩ nhỏ trong giới giải trí.
Trước đó anh đã nghe Lục Thanh Hòa nói trong quán bar của Ngụy Thành Bân có rất nhiều gái đẹp, nhỏ từ hoa khôi trường, lớn đến các nghệ sĩ của giới giải trí, thậm chí còn có một số nghệ sĩ nước ngoài.
Chỉ cần có tiền, kiểu người nào cũng có thể tìm được tại đây.
Nhưng nghĩ lại cũng thấy đúng, thành phố Thanh Long được gọi là thành phố giải trí, hầu hết những người tới đây đều là những người giàu có, hoặc là các sếp tổng đến đây để kinh doanh đá quý.
Đã thế Ngụy Thành Bân lại còn cấm chụp ảnh trong quán bar này.
Do đó, chuyện của mấy cô nghệ sĩ nhỏ này dĩ nhiên sẽ không bị lan truyền ra ngoài.
Thật ra những nghệ sĩ này cũng rất thích tới đây, bởi vì đa số bọn họ đều có vị trí áp chót trong giới giải trí.
Muốn leo lên cao cũng vô cùng khó khăn, hơn nữa còn phải trả một cái giá nhất định.
Họ tới đây không chỉ có thể kiếm được một khoản tiền rất lớn, biết đâu còn có thể gặp được một anh đại gia giàu có.
Từ đó họ sẽ có thể thoát khỏi giới giải trí, được gả vào gia đình nhà cao cửa rộng, trở thành bà chủ nhà giàu.
Dù không được gả vào gia đình giàu có, trở thành người tình của mấy anh đại gia giàu sụ đó thôi cũng tốt lắm rồi.
Cách này dễ dàng hơn rất nhiều so với việc lăn lê bò lết trong giới giải trí.
Dưới sân khấu cũng có rất nhiều nam thanh nữ tú ăn mặc sang trọng khác, họ cũng đang điên cuồng giải toả cảm xúc bằng cách hoà mình vào trong tiếng nhạc sôi động.
Chẳng mấy chốc ba người đã đi lên tầng hai, tìm được nhóm Sở Vân Phi tại một băng ghế dài có thể quan sát toàn cảnh tầng một.
So với tầng một ồn ào, tầng hai yên tĩnh hơn một chút.
Nơi này mở nhạc nhẹ, có một số người đang mặt đối mặt nhảy điệu mập mờ theo nhạc.
Vừa đến gần, Diệp Viễn đã nhìn thấy Tiểu Vũ đang học theo những người trên sân khấu tầng dưới, đứng trên bàn uốn éo điên cuồng hệt như một đứa trẻ phấn khích quá đà.
Cảnh này khiến Diệp Viễn nhíu mày, anh quay đầu nhìn về phía Sở Vân Phi, hỏi.
“Sao anh lại dẫn Tiểu Vũ tới chỗ này thế?”
Nghe thấy giọng Diệp Viễn, Tiểu Vũ lập tức nhảy xuống bàn, đi tới bên cạnh anh.
“Anh à, tại em đòi anh Vân Phi dẫn đi đấy!”
Trong những năm Tiểu Vũ được Vũ Đông Thanh nuôi nấng, hầu như cô ấy chưa từng đến mấy chỗ như hộp đêm hay quán bar lần nào. Lúc đó không có Diệp Viễn, sau khi họ ăn cơm xong, Tiểu Vũ đã nằng nặc đòi Sở Vân Phi dẫn mình tới đây chơi.
Mấy người nhóm Sở Vân Phi khuyên Tiểu Vũ không được, đành dẫn cô ấy tới đây. Ban đầu Tiểu Vũ còn muốn chơi dưới tầng một.
Nhưng nhóm Sở Vân Phi không đồng ý, dứt khoát dẫn cô ấy lên tầng hai.
“Anh à, từ nhỏ đến lớn em chưa tới đây lần nào, bây giờ em đã lớn rồi, cũng muốn thử xem nơi này thú vị cỡ nào!”
Nhìn vẻ mặt hết sức đáng thương của Tiểu Vũ, mặc dù Diệp Viễn biết cô ấy chỉ đang giả vờ, nhưng anh vẫn bị sự đáng thương của cô ấy đánh bại.
“Được rồi, lần sau không được thế nữa nhé!”
“Cảm ơn anh, anh đẹp trai quá!”
Nói xong, Tiểu Vũ lại hào hứng nhảy lên bàn, học nhảy theo mấy cô nàng xinh đẹp dưới lầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!