Những con tàu chiến này tạo thành một vòng vây, bao vây con tàu đang chở họ.
Toàn bộ đầu pháo cũng được nhắm vào thuyền của họ.
"Muốn chết!"
Diệp Viễn lạnh mặt, lắc người một cái lại nhảy lên không trung.
Thanh kiếm khổng lồ cũng ngưng kết vào khoảnh khắc Diệp Viên bay lên không trung.
Không nói lời vô nghĩa, Diệp Viễn vung tay một cái, một đạo kiếm khí màu vàng kim quét về phía mấy tàu chiến cách gần nhất.
"Bùm!"
Mấy tiếng nổ lớn vang lên, mấy con tàu chiến nước Uy ở cách gần nhất lập tức bị kiếm khí màu vàng chém thành hai nửa.
Rất nhiều binh sĩ nước Uy đang đứng trên thuyền đều bỏ mạng.
"Đùng đoàng đùng đoàng..."
Mà lúc này, các tàu chiến còn lại cũng đồng loạt khai hỏa.
Đạn pháo dày đặc.
Làn đạn rơi như mưa, bay về phía những người đang ở trên thuyền Diệp Viễn.
"Hừ, nếu các ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi!"
Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, sau đó nhanh chóng vung thanh kiếm khổng lồ chém xoẹt xoẹt, vô số đạo kiếm khí khủng bố màu kim ngang ngược bắn ra.
"Bùm bùm bùm..."
Khi làn đạn pháo dày đặc kia tiếp xúc với kiếm khí màu kim, đạn pháo bị tiêu diệt hết.
Nhưng kiếm khí màu kim lại không hề có ý dừng lại, nó vẫn lao về phía các chiến hạm xung quanh.
Các binh sĩ nước Uy ở trên tàu chiến nào có gặp cảnh này bao giờ đâu, có một số người hoảng sợ đến mức ngây người đứng yên tại chỗ.
Một số khác thì kêu cha gọi mẹ chạy trốn ra xung quanh.
"Rầm đùng đoàng..."
Theo vô số tiếng nổ vang lên, số chiến hạm còn lại đều bị kiếm khí màu kim phá hủy.
Khi Diệp Viễn hạ người xuống boong tàu, những chiến hạm kia cũng chìm nghỉm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!