Chẳng mấy chốc, mặt biển đã yên ả trở lại.
Những chiến hạm màu trắng cũng hoàn toàn biến mất không dấu vết, như thể chưa từng xuất hiện.
Nếu không phải trong không gian vẫn còn sót lại khí tức đáng sợ.
Mọi người cũng không dám tin đây là thật.
Giờ phút này, mọi người kinh ngạc hướng mắt nhìn Diệp Viễn và thây khô chậm rãi hạ người xuống đất.
Nét mặt mọi người tràn ngập rúng động và sợ hãi.
Thực lực mà Diệp Viễn và thây khô thể hiện ra ngày hôm nay đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của họ.
Khi thây khô vừa chạm chân xuống đất, mấy cô gái đứng cạnh chị Lưu nhanh chóng chạy đến bên cạnh thây khô như thể bị điên vậy.
Lời ca tụng không dứt bên tai.
Diệp Viễn nhìn mà cạn lời.
"Thế nào, bây giờ các ông còn cho rằng tôi đánh không lại Bát Kỳ Môn các ông nữa không!" Diệp Viễn tiến lên, bễ nghễ nhìn mấy người ở gia tộc Itou.
Giờ phút này, mấy người ở gia tộc Itou đều căm phẫn nhìn chằm chằm Diệp Viễn, nếu ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng Diệp Viễn đã bị lăng trì rồi.
"Diệp Diệt Tiêu, cậu đã tiêu diệt hết người Bát Kỳ Môn chúng tôi, nhưng cậu nhớ lấy, chỉ cần đại thần của Bát Kỳ Môn chúng tôi còn, Bát Kỳ Môn chúng tôi sẽ mãi mãi không diệt vong."
"Còn nữa, mối thù hôm nay Bát Kỳ Môn chúng tôi ghim rồi đấy, cậu nhớ lấy, rồi sẽ có một ngày, đại thần của Bát Kỳ Môn chúng tôi sẽ báo thù cho chúng tôi!"
Nói xong, ánh mắt mấy người họ lóe lên một tia quyết tuyệt, tiếp đó, mấy người đồng thời quỳ xuống.
Đồng thanh nói: "Đại thần, xin hãy phù hộ cho Bát Kỳ Môn ta vĩnh viễn bất diệt!"
Nói xong, mấy người đồng thời vỗ mạnh vào ngực mình.
Còn Diệp Viễn chỉ bình tĩnh
nhìn mấy người đó, không hề ngăn mấy người đó tự vẫn.
Sau khi tiện tay thiêu rụi thi thể của mấy người này, Diệp Viễn bảo mọi người lên thuyền trước.
Còn anh thì đến nhà của gia tộc Itou.
Anh đi vào một thư phòng, sau khi tìm kiếm qua loa một lúc, anh đi vào một đường hầm dưới lòng đất.
Phía dưới đường hầm là một mật thất được niêm phong rất kín, không biết nó được làm từ chất liệu đặc biệt gì.
Trong mật thất, chỉ có một cái bàn làm việc, và một cái tủ bảo hiểm.
Trên bàn làm việc có rất nhiều tài liệu bí mật, Diệp Viễn tiện tay vơ một cái bỏ hết số tài liệu mật này vào nhẫn không gian.
Sau đó, Diệp Viễn lại mở cái tủ bảo hiểm kia ra.
Trong tủ bảo hiểm, chỉ có một cuốn thư tịch cực kỳ cổ xưa và một quyển kế hoạch.
Diệp Viễn giở ra đọc kỹ một lượt.
Sau khi xem cuốn sách cổ này và cuốn kế hoạch kia, Diệp Viễn mới biết quái vật đáng sợ ở dưới lòng đất là sinh vật gì.
Không ngờ nó lại là thần thú Bát Kỳ Đại Xà của nước Uy.
Trong quyển sách có viết rõ toàn bộ thông tin của thần thú Bát Kỳ Đại Xà.
Lúc này Diệp Viễn mới biết, Bát Kỳ Đại Xà này đã tồn tại từ thời thượng cổ.
Sau đó không biết vì lý do gì, Bát Kỳ Đại Xà này bị thương nặng, nên vẫn chìm trong giấc ngủ say.
Người Bát Kỳ Môn nước Uy qua nhiều thế hệ đều cố gắng dùng đủ mọi cách hòng đánh thức Bát Kỳ Đại Xà này, ý đồ lợi dụng Bát Kỳ Đại Xà để thống nhất thế giới.
Nhưng năm thắng chảy trôi vẫn chưa có bất kỳ ai đánh thức được nó.
Mãi đến một trăm năm trước, không biết Bát Kỳ Môn lấy được ở đây phương pháp hiến tế người sống, thế mà đánh thức Bát Kỳ Đại Xà này thật.
Nhưng nó cũng chỉ mới thức tỉnh thôi, bởi vì Bát Kỳ Đại Xà bị thương quá nặng, cách hiến tế bằng người sống này đúng là có
một ít tác dụng đối với thương thế của Bát Kỳ Đại Xà.
Bởi vậy, Bát Kỳ Môn nhân khẩu ít ỏi, dù có hiến tế hết toàn bộ người nước Uy, thì cũng chẳng chữa được mấy cho Bát Kỳ Đại Xà.
Mãi đến một lần một người Bát Kỳ Môn nước Uy hiến tế một người nước Hoa Hạ, sau đó lại kinh ngạc phát hiện, hiến tế người Hoa Hạ lại có hiệu quả rất tốt cho việc chữa thương của Bát Kỳ Đại Xà.
Chính vì vậy, nhiều năm trước, Bát Kỳ Môn bèn phát động chiến tranh xâm lượng nước Hoa Hạ, ý đồ dùng người Hoa Hạ để hiến tế cho Bát Kỳ Đại Xà.
Tiếc là cuối cùng bọn họ vẫn không địch lại được người nước Hoa Hạ cường đại, cuộc chiến chấm dứt với thất bại.
Nhưng mấy năm nay, người nước Uy vẫn không chịu từ bỏ kế hoạch này, bọn họ dùng đủ mọi cách từ lén lút đến trắng trợn, bắt người nước Hoa Hạ đến nước Uy.
Cuối cùng, qua nhiều năm cố gắng, thương thế của Bát Kỳ Đại Xà cũng tốt lên được một phần.
Điều này làm cho người của Bát Kỳ Môn kích động lắm, bởi vì căn cứ vào ghi chép trong sách cổ, chỉ cần thương thế của Bát Kỳ Đại Xà lành được hai phần.
Thì đã vô địch thế giới rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!