Trường kiếm bay đến đâu, đầu văng lên trời đến đó.
Chỉ trong giây lát, hơn một trăm kẻ xâm nhập ở dưới đất đều đã bị chém bay đầu.
Những thanh trường kiếm giết chết kẻ xâm nhập xong lập tức bay lại lên trời, đan thành một tấm lưới khổng lồ, bao vây toàn bộ đám cường giả siêu cấp kia.
Khi Diệp Viễn lên tiếng, bóng dáng anh đã xuất hiện sau lưng bọn Thôi Nhai Tử.
Anh đập liên tiếp mấy chưởng vào lưng của Thôi Nhai Tử và mấy cường giả của vùng đất Hư Vô.
Vô số linh khí thiên địa nồng đượm lập tức được rót vào trong cơ thể bọn họ, nháy mắt hóa giải tình trạng đan điền sắp phát nổ.
Hơn nữa còn bao bọc lấy cơ thể đã sắp vỡ vụn của bọn Thôi Nhai Tử, đồng thời đánh tan hơi thở kinh khủng kia.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Diệp Viễn vẫy tay một cái, một khối Tiên Linh Ngọc Nhũ và mấy viên đan dược trân quý lập tức chui vào trong miệng của bọn họ.
Diệp Viễn đặt bọn họ ở trên biệt thự rồi biến mất, sau đó xuất hiện bên cạnh những người bị trọng thương nằm dưới đất.
Bắt đầu cứu chữa cho những người này.
Nơi xa, bọn Lâm Vãn Tình trông thấy Diệp Viễn xuất hiện, ai nấy đều ngồi bệt xuống đất.
Nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Rất nhanh, Diệp Viễn đã cứu những người bị thương hấp hối nằm dưới đất từ cõi chết trở về.
Sau khi xác định không còn ai đang gặp nguy hiểm về tính mạng nữa, Diệp Viễn mới quay đầu, nhìn về phía những cường giả đang bị chiếc lưới dệt bằng những thanh kiếm bao vây trên trời.
“Giờ thì đến lượt các người!”
Nói xong, Diệp Viễn lao lên trời nhanh như chớp giật.
Ngay khi anh tung mình lên không trung.
Những thanh phi kiếm kia đều tự động trở về sau lưng anh.
Diệp Viễn lạnh lùng nhìn về phía những kẻ cường giả siêu cấp ngoại lai bị lưới kiếm bao vây, cố dốc hết toàn lực mà không thể phá nổi vòng vây, trái lại còn bị sát khí trên thân kiếm đâm bị thương, trở nên cực kỳ nhếch nhác.
“Diệp Diệt Tiêu? Mày chưa chết à?”
Lúc này, mấy cường giả siêu cấp ngoại lai kia đã nhận ra Diệp Viễn.
Thấy anh vẫn còn sống sót, bình an vô sự, bọn họ vô cùng kinh hãi.
Sở dĩ bọn họ dám xâm nhập vào Hoa Hạ vào thời điểm này hoàn toàn là vì nghe tin phần lớn cao thủ vùng đất Hư Vô của Hoa Hạ đều đã bế quan.
Còn Diệp Diệt Tiêu, cao thủ siêu cấp mới xuất hiện của giới võ đạo Hoa Hạ thì đã bị người ta chém thành hai nửa, rơi xuống vực sâu.
Chắc chắn mười mươi là đã bỏ mạng.
Chính bởi vậy nên bọn họ mới cho phép đám thuộc hạ ngông nghênh xâm nhập Hoa Hạ, tìm người thân, bạn bè của Diệp Diệt Tiêu để báo thù.
Đương nhiên, tìm người thân, bạn bè của Diệp Diệt Tiêu để báo thù chỉ là cái cớ, mục đích thực sự của bọn họ chính là muốn gây rối giới võ đạo Hoa Hạ.
Điều khiến bọn họ mừng rỡ chính là trong lúc đám thuộc hạ của bọn họ đang gieo rắc tai họa khắp Hoa Hạ.
Bọn họ lại nhận được tin tức từ đoàn hiệp sĩ nói rằng ở hồ Cảnh Minh, Giang Châu, Hoa Hạ có khả năng có một truyền tống trận dẫn tới giới tu hành.
Điều này khiến bọn họ không thể ngồi yên, tới tấp xuất quan, tới Hoa Hạ, muốn lợi dụng truyền tống trận để tới giới tu hành.
Vốn tưởng rằng, với thực lực của bọn họ thì có thể dễ dàng giết hết mấy kẻ còn sót lại của vùng đất Hư Vô của Hoa Hạ.
Trường kiếm bay đến đâu, đầu văng lên trời đến đó.
Chỉ trong giây lát, hơn một trăm kẻ xâm nhập ở dưới đất đều đã bị chém bay đầu.
Những thanh trường kiếm giết chết kẻ xâm nhập xong lập tức bay lại lên trời, đan thành một tấm lưới khổng lồ, bao vây toàn bộ đám cường giả siêu cấp kia.
Khi Diệp Viễn lên tiếng, bóng dáng anh đã xuất hiện sau lưng bọn Thôi Nhai Tử.
Anh đập liên tiếp mấy chưởng vào lưng của Thôi Nhai Tử và mấy cường giả của vùng đất Hư Vô.
Vô số linh khí thiên địa nồng đượm lập tức được rót vào trong cơ thể bọn họ, nháy mắt hóa giải tình trạng đan điền sắp phát nổ.
Hơn nữa còn bao bọc lấy cơ thể đã sắp vỡ vụn của bọn Thôi Nhai Tử, đồng thời đánh tan hơi thở kinh khủng kia.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Diệp Viễn vẫy tay một cái, một khối Tiên Linh Ngọc Nhũ và mấy viên đan dược trân quý lập tức chui vào trong miệng của bọn họ.
Diệp Viễn đặt bọn họ ở trên biệt thự rồi biến mất, sau đó xuất hiện bên cạnh những người bị trọng thương nằm dưới đất.
Bắt đầu cứu chữa cho những người này.
Nơi xa, bọn Lâm Vãn Tình trông thấy Diệp Viễn xuất hiện, ai nấy đều ngồi bệt xuống đất.
Nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Rất nhanh, Diệp Viễn đã cứu những người bị thương hấp hối nằm dưới đất từ cõi chết trở về.
Sau khi xác định không còn ai đang gặp nguy hiểm về tính mạng nữa, Diệp Viễn mới quay đầu, nhìn về phía những cường giả đang bị chiếc lưới dệt bằng những thanh kiếm bao vây trên trời.
“Giờ thì đến lượt các người!”
Nói xong, Diệp Viễn lao lên trời nhanh như chớp giật.
Ngay khi anh tung mình lên không trung.
Những thanh phi kiếm kia đều tự động trở về sau lưng anh.
Diệp Viễn lạnh lùng nhìn về phía những kẻ cường giả siêu cấp ngoại lai bị lưới kiếm bao vây, cố dốc hết toàn lực mà không thể phá nổi vòng vây, trái lại còn bị sát khí trên thân kiếm đâm bị thương, trở nên cực kỳ nhếch nhác.
“Diệp Diệt Tiêu? Mày chưa chết à?”
Lúc này, mấy cường giả siêu cấp ngoại lai kia đã nhận ra Diệp Viễn.
Thấy anh vẫn còn sống sót, bình an vô sự, bọn họ vô cùng kinh hãi.
Sở dĩ bọn họ dám xâm nhập vào Hoa Hạ vào thời điểm này hoàn toàn là vì nghe tin phần lớn cao thủ vùng đất Hư Vô của Hoa Hạ đều đã bế quan.
Còn Diệp Diệt Tiêu, cao thủ siêu cấp mới xuất hiện của giới võ đạo Hoa Hạ thì đã bị người ta chém thành hai nửa, rơi xuống vực sâu.
Chắc chắn mười mươi là đã bỏ mạng.
Chính bởi vậy nên bọn họ mới cho phép đám thuộc hạ ngông nghênh xâm nhập Hoa Hạ, tìm người thân, bạn bè của Diệp Diệt Tiêu để báo thù.
Đương nhiên, tìm người thân, bạn bè của Diệp Diệt Tiêu để báo thù chỉ là cái cớ, mục đích thực sự của bọn họ chính là muốn gây rối giới võ đạo Hoa Hạ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!