Khiến cho khuôn mặt đã dữ tợn của ông ta trông hung hãn hơn, toàn thân tỏa ra sát ý khủng bố.
Vương Hạo Vũ nằm trên sàn nhà thấy bố mình cuối cùng cũng tới, tức thì kích động, hét to.
“Bố, bố đến rồi, bố phải báo thù cho con!”
“Chính là bọn chó kia đánh con!”, Vương Hạo Vũ nhìn nhóm Cao Phi với ánh mắt thù hằn.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì nhóm Cao Phi đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Từ Phượng Dương thấy bố của Vương Hạo Vũ đến thì thở phào một hơi.
Vốn dĩ anh ta còn đang lo làm sao mới có thể giải quyết chuyện khó chơi này một cách hoàn hảo.
Bây giờ bố của Vương Hạo Vũ đã đến, vậy thì anh ta không cần phải nhúng tay vào chuyện này nữa.
Chờ hai bên tranh chấp xong rồi anh ta đứng ra cũng không muộn.
Nghĩ vậy, Từ Phượng Dương lập tức tránh sang một bên.
Người đàn ông đầu trọc biết được con trai cưng của mình bị mấy người Cao Phi đánh trọng thương, cặp mắt nham hiểm như rắn độc lập tức lia về phía bọn họ với sát khí lạnh lùng.
“Là bọn mày làm à?”
Giọng nói lạnh như băng.
“Đúng vậy, chính là tôi làm, ông muốn thế nào!”, Cao Phi khinh miệt trả lời.
“Được lắm, được lắm!”
Người đàn ông đầu trọc vừa dứt lời, hai võ giả sau lưng ông ta lập tức bước lên trước.
Hai chưởng sắc bén nhằm vào Cao Phi.
Thực lực của hai võ giả này thậm chí còn mạnh hơn ông lão bên cạnh Từ Phượng Dương.
Bàn tay của bọn họ di chuyển đến đâu là nơi đó giống như bị hai cơn gió mạnh quét qua, đồ đạc xung quanh đều bị hất bay.
Thế nhưng Cao Phi đối mặt với hai đòn chưởng này mà vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, không mảy may dao động.
“Ầm ầm!”
Hai tiếng vang trầm đục vang lên.
Đòn chưởng của hai võ giả đánh trúng lá chắn trước mặt Cao Phi.
Ngay sau đó, lực phản chấn cực mạnh lại xuất hiện trên kết giới.
“Á á!”
Chỉ nghe thấy hai người họ kêu la thảm thiết.
Cánh tay của bọn họ trong nháy mắt bị lực phản chấn khủng bố ấy nổ tung, biến thành thịt vụn.
Thậm chí họ còn bị hất ra sau.
Hai người bọn họ bay ngược ra ngoài như con diều đứt dây.
“Rầm!”
Âm thanh hai vật nặng va đập xuống nền nhà lại vang lên.
Bọn họ rơi chuẩn xác xuống trước mặt người đàn ông đầu trọc.
Không ư hử gì, ngất ngay tại chỗ.
Cảnh này khiến khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông đầu trọc nặng như chì.
Tuy ông ta không nói gì, nhưng nhóm người sau lưng ông ta lập tức bùng nổ khí thế, lao về phía Cao Phi.
Nhưng Cao Phi vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, không hành động.
Và không hề ngoài ý muốn, nhóm người này vẫn không thể phá được kết giới trước mặt Cao Phi.
Bọn họ lại bị lực phản chấn đáng sợ của kết giới hất bay ra xa, tất cả đều trọng thương, không đứng dậy nổi.
Khiến cho khuôn mặt đã dữ tợn của ông ta trông hung hãn hơn, toàn thân tỏa ra sát ý khủng bố.
Vương Hạo Vũ nằm trên sàn nhà thấy bố mình cuối cùng cũng tới, tức thì kích động, hét to.
“Bố, bố đến rồi, bố phải báo thù cho con!”
“Chính là bọn chó kia đánh con!”, Vương Hạo Vũ nhìn nhóm Cao Phi với ánh mắt thù hằn.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì nhóm Cao Phi đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Từ Phượng Dương thấy bố của Vương Hạo Vũ đến thì thở phào một hơi.
Vốn dĩ anh ta còn đang lo làm sao mới có thể giải quyết chuyện khó chơi này một cách hoàn hảo.
Bây giờ bố của Vương Hạo Vũ đã đến, vậy thì anh ta không cần phải nhúng tay vào chuyện này nữa.
Chờ hai bên tranh chấp xong rồi anh ta đứng ra cũng không muộn.
Nghĩ vậy, Từ Phượng Dương lập tức tránh sang một bên.
Người đàn ông đầu trọc biết được con trai cưng của mình bị mấy người Cao Phi đánh trọng thương, cặp mắt nham hiểm như rắn độc lập tức lia về phía bọn họ với sát khí lạnh lùng.
“Là bọn mày làm à?”
Giọng nói lạnh như băng.
“Đúng vậy, chính là tôi làm, ông muốn thế nào!”, Cao Phi khinh miệt trả lời.
“Được lắm, được lắm!”
Người đàn ông đầu trọc vừa dứt lời, hai võ giả sau lưng ông ta lập tức bước lên trước.
Hai chưởng sắc bén nhằm vào Cao Phi.
Thực lực của hai võ giả này thậm chí còn mạnh hơn ông lão bên cạnh Từ Phượng Dương.
Bàn tay của bọn họ di chuyển đến đâu là nơi đó giống như bị hai cơn gió mạnh quét qua, đồ đạc xung quanh đều bị hất bay.
Thế nhưng Cao Phi đối mặt với hai đòn chưởng này mà vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, không mảy may dao động.
“Ầm ầm!”
Hai tiếng vang trầm đục vang lên.
Đòn chưởng của hai võ giả đánh trúng lá chắn trước mặt Cao Phi.
Ngay sau đó, lực phản chấn cực mạnh lại xuất hiện trên kết giới.
“Á á!”
Chỉ nghe thấy hai người họ kêu la thảm thiết.
Cánh tay của bọn họ trong nháy mắt bị lực phản chấn khủng bố ấy nổ tung, biến thành thịt vụn.
Thậm chí họ còn bị hất ra sau.
Hai người bọn họ bay ngược ra ngoài như con diều đứt dây.
“Rầm!”
Âm thanh hai vật nặng va đập xuống nền nhà lại vang lên.
Bọn họ rơi chuẩn xác xuống trước mặt người đàn ông đầu trọc.
Không ư hử gì, ngất ngay tại chỗ.
Cảnh này khiến khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông đầu trọc nặng như chì.