"Dì yên tâm, có anh em con ở đây, toàn bộ thủ đô không ai dám động đến con đâu, kể cả nhà họ Vương cũng không thể!", Cao Phi bình tĩnh nói.
"Anh em của con?", dì của Cao Phi hơi sững sờ.
Sau đó, Cao Phi chỉ vào Diệp Viễn nói: "Dì, người kia chính là anh em Diệp Viễn của con, anh ấy chính là…"
Ngay lúc Cao Phi đang định nói với dì của mình thân phận của Diệp Viễn thì bị một giọng nói lạnh lùng từ bên ngoài cắt ngang.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Ai dám gây sự, đánh nhau trong nhà hàng của Từ Phượng Dương tôi!"
Khi giọng nói lạnh lùng vừa dứt, mọi người nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc một bộ vest chỉnh tề, đeo kính gọng vàng, vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo bước vào.
Đi phía sau chàng trai trẻ là một ông lão ước chừng hơn sáu mươi tuổi, dáng người hơi khom lưng.
Nhìn khí tức đáng sợ tỏa ra từ trên người ông lão cũng biết người này tuyệt đối là một võ giả, hơn nữa còn là võ giả với thực lực phi thường mạnh mẽ.
Khi người trẻ tuổi và ông lão cùng bước vào phòng riêng, một nhóm thực khách đến ăn cũng tập trung trước cửa phòng.
Những gì xảy ra ở đây đã kinh động đến những thực khách ở các phòng riêng xung quanh.
Mà người trẻ tuổi có tên là Từ Phượng Dương cùng ông lão tới đây cũng vì nhận được thông báo từ nhân viên phục vụ của nhà hàng.
Vừa bước vào phòng riêng thì đã nhìn thấy Vương Hạo Vũ vẫn đang không ngừng kêu thảm thiết trên mặt đất, cùng với mẹ và dì của Tiểu Nguyệt với khuôn mặt sưng đỏ.
Sắc mặt Từ Phượng Dương hơi phát lạnh, chân mày ôn hòa cũng hơi nhíu lại.
Mà lúc này, ông lão đi phía sau Từ Phượng Dương vung tay lên, một đạo kình khí xuyên vào cái chân gãy của Vương Hạo Vũ.
Vương Hạo Vũ lập tức ngừng kêu thảm thiết.
Lúc này, Từ Phượng Dương mới khẽ liếc nhìn mọi người có mặt rồi nói.
"Ai có thể cho tôi biết người nào đã gây sự và đánh người trong nhà hàng của tôi, còn ra tay nặng như vậy không?"
Nói xong, ánh mắt lạnh lùng dừng trên người Cao Phi.
Đối mặt với ánh mắt của Từ Phượng Dương, Cao Phi cũng không hề sợ chút nào.
Cao Phi đương nhiên biết Từ Phượng Dương này.
Người này là người của nhà họ Từ ở thủ đô, và cũng là chủ của nhà hàng này.
Nhà họ Từ cũng từng là một gia tộc hạng hai ở thủ đô, đồng thời cũng đứng trên đỉnh kim tự tháp của toàn bộ thủ đô.
Mấy ngày trước, sau khi tứ đại gia tộc bị Diệp Viễn tiêu diệt, nhà họ Từ cũng nhảy một cái trở thành gia tộc hạng nhất ở thủ đô, thực lực và địa vị tăng lên rất nhiều.
Nếu như không biết Diệp Viễn chính là Diệp Diệt Tiêu trước thì khi Cao Phi nhìn thấy Từ Phượng Dương, anh ta nhất định sẽ vô cùng sợ hãi.
Ngoài trừ thành viên của tứ đại gia tộc ở thủ đô, người này hiện tại có thể nói là
Một trong những sự hiện diện của thế hệ trẻ ở thủ đô.
Căn bản cũng không phải là người mà những thành phần có giai cấp tư sản như bọn họ có thể đắc tội nổi.
Nhưng bây giờ, anh em của anh ta Diệp Viễn chính là Diệp Diệt Tiêu, anh ta đương nhiên sẽ không sợ bất kỳ người nào.
Đôi mắt lạnh lùng củaTừ Phượng Dương khiến Cao Phi rất không thoải mái.
Đúng lúc Cao Phi chuẩn bị mở miệng.
Dì của anh ta đã lên tiếng trước, nói xin lỗi với Từ Phượng Dương.
"Cậu Từ, thật xin lỗi, cũng là lỗi của chúng tôi, là đứa cháu này của tôi không hiểu chuyện nên mới ra tay đả thương người khác. Cậu Từ, cậu yên tâm, chúng tôi sẽ bồi thường mọi tổn thất hôm nay!"
Nghe được những lời này, ánh mắt lạnh lùng của Từ Phượng Dương cũng dần dịu lại.
Mặc dù anh ta rất kiêu ngạo nhưng anh ta cũng không phải là loại con nhà giàu không biết thương xót người khác.
"Dì yên tâm, có anh em con ở đây, toàn bộ thủ đô không ai dám động đến con đâu, kể cả nhà họ Vương cũng không thể!", Cao Phi bình tĩnh nói.
"Anh em của con?", dì của Cao Phi hơi sững sờ.
Sau đó, Cao Phi chỉ vào Diệp Viễn nói: "Dì, người kia chính là anh em Diệp Viễn của con, anh ấy chính là…"
Ngay lúc Cao Phi đang định nói với dì của mình thân phận của Diệp Viễn thì bị một giọng nói lạnh lùng từ bên ngoài cắt ngang.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Ai dám gây sự, đánh nhau trong nhà hàng của Từ Phượng Dương tôi!"
Khi giọng nói lạnh lùng vừa dứt, mọi người nhìn thấy một chàng trai trẻ mặc một bộ vest chỉnh tề, đeo kính gọng vàng, vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo bước vào.
Đi phía sau chàng trai trẻ là một ông lão ước chừng hơn sáu mươi tuổi, dáng người hơi khom lưng.
Nhìn khí tức đáng sợ tỏa ra từ trên người ông lão cũng biết người này tuyệt đối là một võ giả, hơn nữa còn là võ giả với thực lực phi thường mạnh mẽ.
Khi người trẻ tuổi và ông lão cùng bước vào phòng riêng, một nhóm thực khách đến ăn cũng tập trung trước cửa phòng.
Những gì xảy ra ở đây đã kinh động đến những thực khách ở các phòng riêng xung quanh.
Mà người trẻ tuổi có tên là Từ Phượng Dương cùng ông lão tới đây cũng vì nhận được thông báo từ nhân viên phục vụ của nhà hàng.
Vừa bước vào phòng riêng thì đã nhìn thấy Vương Hạo Vũ vẫn đang không ngừng kêu thảm thiết trên mặt đất, cùng với mẹ và dì của Tiểu Nguyệt với khuôn mặt sưng đỏ.
Sắc mặt Từ Phượng Dương hơi phát lạnh, chân mày ôn hòa cũng hơi nhíu lại.
Mà lúc này, ông lão đi phía sau Từ Phượng Dương vung tay lên, một đạo kình khí xuyên vào cái chân gãy của Vương Hạo Vũ.
Vương Hạo Vũ lập tức ngừng kêu thảm thiết.
Lúc này, Từ Phượng Dương mới khẽ liếc nhìn mọi người có mặt rồi nói.
"Ai có thể cho tôi biết người nào đã gây sự và đánh người trong nhà hàng của tôi, còn ra tay nặng như vậy không?"
Nói xong, ánh mắt lạnh lùng dừng trên người Cao Phi.
Đối mặt với ánh mắt của Từ Phượng Dương, Cao Phi cũng không hề sợ chút nào.
Cao Phi đương nhiên biết Từ Phượng Dương này.
Người này là người của nhà họ Từ ở thủ đô, và cũng là chủ của nhà hàng này.
Nhà họ Từ cũng từng là một gia tộc hạng hai ở thủ đô, đồng thời cũng đứng trên đỉnh kim tự tháp của toàn bộ thủ đô.
Mấy ngày trước, sau khi tứ đại gia tộc bị Diệp Viễn tiêu diệt, nhà họ Từ cũng nhảy một cái trở thành gia tộc hạng nhất ở thủ đô, thực lực và địa vị tăng lên rất nhiều.
Nếu như không biết Diệp Viễn chính là Diệp Diệt Tiêu trước thì khi Cao Phi nhìn thấy Từ Phượng Dương, anh ta nhất định sẽ vô cùng sợ hãi.
Ngoài trừ thành viên của tứ đại gia tộc ở thủ đô, người này hiện tại có thể nói là
Một trong những sự hiện diện của thế hệ trẻ ở thủ đô.
Căn bản cũng không phải là người mà những thành phần có giai cấp tư sản như bọn họ có thể đắc tội nổi.
Nhưng bây giờ, anh em của anh ta Diệp Viễn chính là Diệp Diệt Tiêu, anh ta đương nhiên sẽ không sợ bất kỳ người nào.
Đôi mắt lạnh lùng củaTừ Phượng Dương khiến Cao Phi rất không thoải mái.
Đúng lúc Cao Phi chuẩn bị mở miệng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!