Lúc này, ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết của Vương Hạo Vũ, toàn bộ phòng riêng không có bất cứ âm thanh nào.
Tất cả mọi người đều khó có thể tin nhìn Cao Phi.
Nhất là dì của Cao Phi, giờ khắc này, bà ta dường như không nhận ra đứa cháu trai nhỏ của mình nữa.
"Làm sao có thể?"
Mà lúc này, Tiểu Nguyệt cũng sững sờ tại chỗ.
Cô biết rõ Vương Hạo Vũ là một võ giả sơ cấp.
Người bình thường căn bản không chịu nổi cú đá này.
Hơn nữa cô ta cũng biết rõ, Cao Phi chỉ là một sinh viên đại học bình thường, không phải là một võ giả.
Nhưng bây giờ, một võ giả chủ động ra tay lại bị một người bình thường trực tiếp đánh gãy chân.
Điều này khiến cô ta trong lúc nhất thời có chút không biết rõ tình trạng.
Nhưng vào lúc này, Cao Phi cũng không nhàn rỗi.
Trực tiếp xông về phía trước, lại hung hăng đá mạnh vào trên người Vương Hạo Vũ.
"Đmm, dám đánh ông đây, tôi liều mạng với mấy người!"
Đột nhiên, Vương Hạo Vũ lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
"Dừng tay! Cậu có biết cậu ta là ai không? Cậu dám đánh cậu ta!"
Lúc này, dì của Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng hét lớn một tiếng.
"Bốp!"
Tuy nhiên, vừa nói xong, Cao Phi đã tát thật mạnh vào trên mặt dì của Tiểu Nguyệt.
"Đmm kẻ lường gạt đáng chết, ông đây còn chưa tìm bà tính sổ, bà con mẹ nó còn dám xen vào chuyện của tôi!"
Vừa nói, Cao Phi lại chuẩn bị ra tay, sẵn sàng chỉnh đốn mấy tên lường gạt này.
Nhưng vào lúc này, dì của Cao Phi lại một lần nữa lao đến ngăn cản Cao Phi.
Cũng cao giọng hét lên: "Cao Phi, con đừng gây chuyện nữa!"
Thấy dì mình có vẻ đang rất tức giận, Cao Phi đành phải dừng tay.
Lúc này, dì của Cao Phi vội vàng nhét một tấm thẻ ngân hàng vào túi Cao Phi, nhỏ giọng nói với Cao Phi.
"Cao Phi, con mau rời khỏi nơi này đi! Rời khỏi thủ đô, đi càng xa càng tốt!"
Vốn dĩ hôm nay bà ta dẫn đám người Tiểu Nguyệt đến tìm Cao Phi là muốn giải quyết chuyện này trong hòa bình.
Nhưng không ngờ cuối cùng mọi chuyện lại phát triển đến mức này.
Cao Phi không chỉ đánh mẹ và dì của Tiểu Nguyệt mà bây giờ còn dám đánh gãy một chân của Vương Hạo Vũ.
Bà ta cũng biết chuyện hôm nay đã hoàn toàn không còn đường lui nữa rồi.
Nhân lúc bây giờ Vương Hạo Vũ còn chưa thông báo cho bố mình và nhà họ Vương ở thủ đô biết chuyện này.
Bà ta nghĩ đến việc kêu Cao Phi mau chóng chạy trốn khỏi thủ đô, tránh cho bị người của nhà họ Vương trả thù.
"Tại sao phải rời đi?", Cao Phi cảm thấy khó hiểu nhìn dì của mình.
Dì vội vàng lo lắng nói vào tai Cao Phi: "Người mà con vừa đánh có quan hệ mật thiết với nhà họ Vương ở thủ đô. Con đã đánh cậu ta, nhà họ Vương ở thủ đô nhất định sẽ không bỏ qua cho con, cho nên nhân lúc người của nhà họ Vương còn chưa đến, con mau chóng rời khỏi nơi này, rời khỏi thủ đô đi!"
Nghe được đây chính là nguyên nhân dì yêu cầu mình rời đi, Cao Phi nhất thời có chút dở khóc dở cười.
Đùa gì thế, anh em của anh ta chính là Diệp Diệt Tiêu, ngay cả nhà họ Tiêu gì đó cũng còn bị tiêu diệt.
Làm sao anh ta lại sợ một gia tộc vừa mới quật khởi như nhà họ Vương cơ chứ?
Lúc này, ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết của Vương Hạo Vũ, toàn bộ phòng riêng không có bất cứ âm thanh nào.
Tất cả mọi người đều khó có thể tin nhìn Cao Phi.
Nhất là dì của Cao Phi, giờ khắc này, bà ta dường như không nhận ra đứa cháu trai nhỏ của mình nữa.
"Làm sao có thể?"
Mà lúc này, Tiểu Nguyệt cũng sững sờ tại chỗ.
Cô biết rõ Vương Hạo Vũ là một võ giả sơ cấp.
Người bình thường căn bản không chịu nổi cú đá này.
Hơn nữa cô ta cũng biết rõ, Cao Phi chỉ là một sinh viên đại học bình thường, không phải là một võ giả.
Nhưng bây giờ, một võ giả chủ động ra tay lại bị một người bình thường trực tiếp đánh gãy chân.
Điều này khiến cô ta trong lúc nhất thời có chút không biết rõ tình trạng.
Nhưng vào lúc này, Cao Phi cũng không nhàn rỗi.
Trực tiếp xông về phía trước, lại hung hăng đá mạnh vào trên người Vương Hạo Vũ.
"Đmm, dám đánh ông đây, tôi liều mạng với mấy người!"
Đột nhiên, Vương Hạo Vũ lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương.
"Dừng tay! Cậu có biết cậu ta là ai không? Cậu dám đánh cậu ta!"
Lúc này, dì của Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng phản ứng lại, vội vàng hét lớn một tiếng.
"Bốp!"
Tuy nhiên, vừa nói xong, Cao Phi đã tát thật mạnh vào trên mặt dì của Tiểu Nguyệt.
"Đmm kẻ lường gạt đáng chết, ông đây còn chưa tìm bà tính sổ, bà con mẹ nó còn dám xen vào chuyện của tôi!"
Vừa nói, Cao Phi lại chuẩn bị ra tay, sẵn sàng chỉnh đốn mấy tên lường gạt này.
Nhưng vào lúc này, dì của Cao Phi lại một lần nữa lao đến ngăn cản Cao Phi.
Cũng cao giọng hét lên: "Cao Phi, con đừng gây chuyện nữa!"
Thấy dì mình có vẻ đang rất tức giận, Cao Phi đành phải dừng tay.
Lúc này, dì của Cao Phi vội vàng nhét một tấm thẻ ngân hàng vào túi Cao Phi, nhỏ giọng nói với Cao Phi.
"Cao Phi, con mau rời khỏi nơi này đi! Rời khỏi thủ đô, đi càng xa càng tốt!"
Vốn dĩ hôm nay bà ta dẫn đám người Tiểu Nguyệt đến tìm Cao Phi là muốn giải quyết chuyện này trong hòa bình.
Nhưng không ngờ cuối cùng mọi chuyện lại phát triển đến mức này.
Cao Phi không chỉ đánh mẹ và dì của Tiểu Nguyệt mà bây giờ còn dám đánh gãy một chân của Vương Hạo Vũ.
Bà ta cũng biết chuyện hôm nay đã hoàn toàn không còn đường lui nữa rồi.
Nhân lúc bây giờ Vương Hạo Vũ còn chưa thông báo cho bố mình và nhà họ Vương ở thủ đô biết chuyện này.
Bà ta nghĩ đến việc kêu Cao Phi mau chóng chạy trốn khỏi thủ đô, tránh cho bị người của nhà họ Vương trả thù.
"Tại sao phải rời đi?", Cao Phi cảm thấy khó hiểu nhìn dì của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!