Vừa bước vào cửa, bố Tô đã vội vàng nói với Diệp Viễn: “Không ổn rồi, Diệp Viễn, mấy người từng uống trà đều trúng độc rồi!”
Bố Tô cũng vừa mới nghe được tin, tất cả những người từng uống trà trước đó ấy vậy mà đều trúng độc.
Ông nội của Liễu Huân thân là Đại sư Quốc Y đã ngay lập tức đến để xử lý tình huống, ấy vậy mà với y thuật của ông ta cũng không có cách nào để loại bỏ độc tố ra khỏi cơ thể của mọi người.
“ Chuyện này cháu đã biết rồi, bây giờ chú mang những bình rượu này đi tìm Liễu Quốc Y, nói với ông ấy rằng rượu này có thể giải trừ độc tố trên người họ!”
Nghe vậy, hai mắt bố Tô ngay lập tức sáng ngời lên.
Đương nhiên ông hiểu lý do tại sao Diệp Viễn muốn để ông mang rượu đi.
“ Được, chú biết rồi!”
Sau đó, bố Tô liền vội vàng vàng mang theo mấy bình rượu rời đi.
Sau khi bố Tô đi khỏi, Diệp Viễn gọi điện thoại cho người ở Lục Phiến Môn rồi cũng rời đi luôn.
Tuy rằng tất cả các thành viên của gia tộc họ Triệu đều đã bị diệt, thế nhưng những tên người Oa đang ẩn núp ở thủ đô vẫn chưa bị loại trừ sạch sẽ.
Anh đương nhiên phải đi trừ khử mấy tên người Oa này.
……
Một đêm này, thủ đô vừa mới yên tĩnh chưa bao lâu lại lần nữa xảy ra hỗn loạn.
Người của Lục Phiến Môn toàn thể xuất động đi lùng bắt ở khắp thủ đô.
Cũng có vô số người đã chết trong tay cao thủ của Lục Phiến Môn.
Một đêm này, khiến lòng người hoảng sợ, không ai biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Khi mặt trời lại lần nữa mọc lên từ phía Đông, thủ đô hỗn loạn cả đêm cũng dần dần khôi phục sự yên bình vốn có.
Mà giờ phút này, diệp Viễn đã về tới khu vực của gia tộc họ Tô.
Chỉ là ngay khi anh vừa đến cửa khu, Diệp Viễn đã bị một chiếc xe cản lại.
Ngay lập tức, Diệp Viễn mở cửa xe bước vào.
Người trong xe chẳng phải ai khác, chính là ông lão lần trước đã mời anh gia nhập vào cùng đất Hư Vô.
Diệp Viễn vừa lên xe, ông lão đã mở miệng tán dương.
“ Được lắm, chỉ trong một đêm đã xử lý hết đám người Oa của phái Bát Kỳ ẩn nấp ở thủ đô bao năm nay, xem ra chúng tôi thật sự không nhìn lầm cậu!”
“ Lão già này, chuyện này ông cũng biết cơ à?” Diệp Viễn có chút kinh ngạc, hỏi.
“ Ha ha, tất nhiên là tôi biết rồi!” Ông lão bình tĩnh đáp lời.
“ Bọn chúng vừa tiến vào nước Hoa Hạ bọn tôi đã biết rồi, hơn nữa việc bọn chúng vào được vùng đất Hư Vô cũng là do chính tôi bày mưu đặt kế!”
“ Vãi thật, vậy hóa ra các ông biết hết tất cả kế hoạch của tên đó à?”
“ Đương nhiên!” Ông lão cười nói.
“ Sao các ông lại làm vậy?” Diệp Viễn có chút khó hiểu.
“ Chẳng qua là do bao nhiêu ngày tháng nhàn rỗi không có việc gì làm, nên mới muốn xem mấy kẻ này có thể làm ra trò gì hay hay không thôi ấy mà!”
“ Các ông không sợ chơi quá trớn à?” Diệp Viễn hơi không vui nói.
“ Haha, chẳng phải chơi quá trớn thì còn có câu sao? Cậu đã thành công xử lý mấy tên này rồi đó. Thật ra chúng tôi để mấy tên này lại để thử thế hệ trẻ các cậu mà thôi!”
Nghe vậy, đột nhiên Diệp Viễn cảm thấy rất khó chịu.
“ Thử cái đầu nhà ông, vốn dĩ tôi đây tới để thăm hỏi bố mẹ vợ, thế mà vì cái chuyện vớ vẩn này của các ông mà làm tôi cả đêm không thể ở bên vợ đây này.”
“ Nếu các ông cứ thích chơi thế này thì tôi sẽ rời đi đấy!”
Vừa bước vào cửa, bố Tô đã vội vàng nói với Diệp Viễn: “Không ổn rồi, Diệp Viễn, mấy người từng uống trà đều trúng độc rồi!”
Bố Tô cũng vừa mới nghe được tin, tất cả những người từng uống trà trước đó ấy vậy mà đều trúng độc.
Ông nội của Liễu Huân thân là Đại sư Quốc Y đã ngay lập tức đến để xử lý tình huống, ấy vậy mà với y thuật của ông ta cũng không có cách nào để loại bỏ độc tố ra khỏi cơ thể của mọi người.
“ Chuyện này cháu đã biết rồi, bây giờ chú mang những bình rượu này đi tìm Liễu Quốc Y, nói với ông ấy rằng rượu này có thể giải trừ độc tố trên người họ!”
Nghe vậy, hai mắt bố Tô ngay lập tức sáng ngời lên.
Đương nhiên ông hiểu lý do tại sao Diệp Viễn muốn để ông mang rượu đi.
“ Được, chú biết rồi!”
Sau đó, bố Tô liền vội vàng vàng mang theo mấy bình rượu rời đi.
Sau khi bố Tô đi khỏi, Diệp Viễn gọi điện thoại cho người ở Lục Phiến Môn rồi cũng rời đi luôn.
Tuy rằng tất cả các thành viên của gia tộc họ Triệu đều đã bị diệt, thế nhưng những tên người Oa đang ẩn núp ở thủ đô vẫn chưa bị loại trừ sạch sẽ.
Anh đương nhiên phải đi trừ khử mấy tên người Oa này.
……
Một đêm này, thủ đô vừa mới yên tĩnh chưa bao lâu lại lần nữa xảy ra hỗn loạn.
Người của Lục Phiến Môn toàn thể xuất động đi lùng bắt ở khắp thủ đô.
Cũng có vô số người đã chết trong tay cao thủ của Lục Phiến Môn.
Một đêm này, khiến lòng người hoảng sợ, không ai biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Khi mặt trời lại lần nữa mọc lên từ phía Đông, thủ đô hỗn loạn cả đêm cũng dần dần khôi phục sự yên bình vốn có.
Mà giờ phút này, diệp Viễn đã về tới khu vực của gia tộc họ Tô.
Chỉ là ngay khi anh vừa đến cửa khu, Diệp Viễn đã bị một chiếc xe cản lại.
Ngay lập tức, Diệp Viễn mở cửa xe bước vào.
Người trong xe chẳng phải ai khác, chính là ông lão lần trước đã mời anh gia nhập vào cùng đất Hư Vô.
Diệp Viễn vừa lên xe, ông lão đã mở miệng tán dương.
“ Được lắm, chỉ trong một đêm đã xử lý hết đám người Oa của phái Bát Kỳ ẩn nấp ở thủ đô bao năm nay, xem ra chúng tôi thật sự không nhìn lầm cậu!”
“ Lão già này, chuyện này ông cũng biết cơ à?” Diệp Viễn có chút kinh ngạc, hỏi.
“ Ha ha, tất nhiên là tôi biết rồi!” Ông lão bình tĩnh đáp lời.
“ Bọn chúng vừa tiến vào nước Hoa Hạ bọn tôi đã biết rồi, hơn nữa việc bọn chúng vào được vùng đất Hư Vô cũng là do chính tôi bày mưu đặt kế!”
“ Vãi thật, vậy hóa ra các ông biết hết tất cả kế hoạch của tên đó à?”
“ Đương nhiên!” Ông lão cười nói.
“ Sao các ông lại làm vậy?” Diệp Viễn có chút khó hiểu.
“ Chẳng qua là do bao nhiêu ngày tháng nhàn rỗi không có việc gì làm, nên mới muốn xem mấy kẻ này có thể làm ra trò gì hay hay không thôi ấy mà!”
“ Các ông không sợ chơi quá trớn à?” Diệp Viễn hơi không vui nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!