Đồng thời, cuối cùng Diệp Viễn cũng hiểu, vì sao nơi này có nhiều kẻ mạnh cấp Bán Vương như vậy mà không bị người Lục Phiến Môn phát hiện.
Có lẽ bởi tất cả đều có người của vùng đất Hư Vô can thiệp vào.
"Lão tổ, mau giết thằng khốn nạn này đi, thằng rác rưởi này giết người của chúng ta!", cậu Triệu nằm trên đất quát lớn khàn cả giọng.
"Ồn ào!"
Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, dưới chân khẽ động đậy, cậu Triệu lập tức lại phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
"Muốn chết!"
Sắc mặt lão già đó lạnh lẽo, nhoáng cái cả người biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Viễn.
Một chưởng đầy ác liệt mang theo tiếng xé gió hung hăng đánh về phía mặt của Diệp Viễn.
Đối diện với một chưởng ác liệt kia, sắc mặt Diệp Viễn vẫn bình tĩnh, chỉ thấy anh giơ một tay lên, nhẹ nhàng đập về phía bàn tay đang lao tới.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm.
Năng lượng cuồng bạo nháy mắt bùng nổ, nổ tung xung quanh.
Bịch bịch!
Lão tổ nhà họ Triệu đột nhiên lùi hai bước về phía sau, Diệp Viễn lại bình tĩnh đứng tại chỗ.
"Cao thủ!"
Trong nháy mắt, trong nội tâm lão tổ nhà họ Triệu giật mình.
Thực lực của lão ta đã đạt tới cảnh giới Lâm Vương đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Thiên Vương.
Cho tới nay, ngoài mấy cao thủ vùng đất Hư Vô kia, lão ta tự hỏi không có ai là đối thủ của lão ta.
Nhưng hiện tại, thế mà lão ta lại bị một thế hệ sau trẻ tuổi dùng một chưởng đẩy lui.
Điều này khiến lão ta vô cùng hoảng sợ, đồng thời cũng càng thêm tò mò về thân phận của Diệp Viễn.
"Rốt cuộc cậu là ai?", lão tổ nhà họ Triệu vô cùng ngưng trọng nhìn chằm chằm Diệp Viễn.
"Tôi là ai, ông còn chưa có tư cách biết", Diệp Viễn thản nhiên nói.
"Nếu ông đã là kẻ đầu sỏ, vậy thì tôi hỏi ông, rốt cuộc các ông là người thuộc tổ chức hoặc thế lực nào của nước Uy, đồng thời nói ra toàn bộ kế hoạch tại nước Hoa Hạ của các ông, tôi có thể suy xét để tất cả các ông chết thoải mái chút".
Nghe thấy lời này, trong lòng lão tổ nhà họ Triệu lần nữa bùng lên nỗi kinh hoàng.
Chuyện lão ta là người nước Uy, cho tới nay luôn là bí mật lớn nhất của nhà họ Triệu bọn họ.
Từ giai đoạn ban đầu, lão ta đã thay hình đổi dạng đi vào nước Hoa Hạ, đổi thành họ Triệu, trở thành người nước Hoa Hạ.
Mà mục đích chính là để xây dựng nền móng cho kế hoạch lần nữa xâm lấn nước Hoa Hạ của nước Uy bọn họ.
Trải qua nhiều năm cố gắng, lão ta từng bước một trưởng thành, trở thành một võ giả hùng mạnh, đồng thời chiếm một vị trí nhỏ tại vùng đất Lánh Đời nước Hoa Hạ.
Ba năm trước, lão ta thuận lợi tiến vào vùng đất Hư Vô nước Hoa Hạ.
Mà con cháu đời sau của lão ta, trải qua bao nhiêu năm cố gắng, đã cắm rễ tại các vị trí quan trọng tại Thủ đô nước Hoa Hạ.
Trong khoảng thời gian gần đây, bọn họ đang chuẩn bị triển khai kế hoạch loại trừ của bọn họ.
Hoàn toàn khống chế toàn bộ người chính phủ của Thủ đô, thậm chí là nước Hoa Hạ, sau đó từng bước đổi thành người nước Uy bọn họ.
Như vậy, để thời điểm sau này nước Uy bọn họ lần nữa xâm lược nước Hoa Hạ, bọn họ có thể không cần tốn nhiều sức đã khống chế toàn bộ Thủ đô.
Chuyện này chỉ có số rất ít người nhà họ Triệu rõ ràng, đồng thời làm cũng cực kỳ mịt mờ.
Đồng thời, cuối cùng Diệp Viễn cũng hiểu, vì sao nơi này có nhiều kẻ mạnh cấp Bán Vương như vậy mà không bị người Lục Phiến Môn phát hiện.
Có lẽ bởi tất cả đều có người của vùng đất Hư Vô can thiệp vào.
"Lão tổ, mau giết thằng khốn nạn này đi, thằng rác rưởi này giết người của chúng ta!", cậu Triệu nằm trên đất quát lớn khàn cả giọng.
"Ồn ào!"
Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, dưới chân khẽ động đậy, cậu Triệu lập tức lại phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
"Muốn chết!"
Sắc mặt lão già đó lạnh lẽo, nhoáng cái cả người biến mất tại chỗ, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Diệp Viễn.
Một chưởng đầy ác liệt mang theo tiếng xé gió hung hăng đánh về phía mặt của Diệp Viễn.
Đối diện với một chưởng ác liệt kia, sắc mặt Diệp Viễn vẫn bình tĩnh, chỉ thấy anh giơ một tay lên, nhẹ nhàng đập về phía bàn tay đang lao tới.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm.
Năng lượng cuồng bạo nháy mắt bùng nổ, nổ tung xung quanh.
Bịch bịch!
Lão tổ nhà họ Triệu đột nhiên lùi hai bước về phía sau, Diệp Viễn lại bình tĩnh đứng tại chỗ.
"Cao thủ!"
Trong nháy mắt, trong nội tâm lão tổ nhà họ Triệu giật mình.
Thực lực của lão ta đã đạt tới cảnh giới Lâm Vương đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Thiên Vương.
Cho tới nay, ngoài mấy cao thủ vùng đất Hư Vô kia, lão ta tự hỏi không có ai là đối thủ của lão ta.
Nhưng hiện tại, thế mà lão ta lại bị một thế hệ sau trẻ tuổi dùng một chưởng đẩy lui.
Điều này khiến lão ta vô cùng hoảng sợ, đồng thời cũng càng thêm tò mò về thân phận của Diệp Viễn.
"Rốt cuộc cậu là ai?", lão tổ nhà họ Triệu vô cùng ngưng trọng nhìn chằm chằm Diệp Viễn.
"Tôi là ai, ông còn chưa có tư cách biết", Diệp Viễn thản nhiên nói.
"Nếu ông đã là kẻ đầu sỏ, vậy thì tôi hỏi ông, rốt cuộc các ông là người thuộc tổ chức hoặc thế lực nào của nước Uy, đồng thời nói ra toàn bộ kế hoạch tại nước Hoa Hạ của các ông, tôi có thể suy xét để tất cả các ông chết thoải mái chút".
Nghe thấy lời này, trong lòng lão tổ nhà họ Triệu lần nữa bùng lên nỗi kinh hoàng.
Chuyện lão ta là người nước Uy, cho tới nay luôn là bí mật lớn nhất của nhà họ Triệu bọn họ.
Từ giai đoạn ban đầu, lão ta đã thay hình đổi dạng đi vào nước Hoa Hạ, đổi thành họ Triệu, trở thành người nước Hoa Hạ.
Mà mục đích chính là để xây dựng nền móng cho kế hoạch lần nữa xâm lấn nước Hoa Hạ của nước Uy bọn họ.
Trải qua nhiều năm cố gắng, lão ta từng bước một trưởng thành, trở thành một võ giả hùng mạnh, đồng thời chiếm một vị trí nhỏ tại vùng đất Lánh Đời nước Hoa Hạ.
Ba năm trước, lão ta thuận lợi tiến vào vùng đất Hư Vô nước Hoa Hạ.
Mà con cháu đời sau của lão ta, trải qua bao nhiêu năm cố gắng, đã cắm rễ tại các vị trí quan trọng tại Thủ đô nước Hoa Hạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!