Bây giờ, khí thế trên người Diệp Viễn đã mạnh hơn rất nhiều so với thời điểm còn là Ngưng Tinh tầng hai!
“Ha ha, đại ca, bây giờ có cảm giác thế nào?” Bạch Quang nịnh nọt hỏi.
Diệp Viễn hơi mỉm cười đáp: “Nếu như gặp lại Triệu Thừa Càn, cho dù không giết được hắn, đánh hắn một trận tơi bời cũng là có thể làm được!”
Bạch Quang dùng sức lắc lắc đầu hổ, khó chịu nói: “Đại ca đã đột phá tới năm tầng cảnh giới, chẳng lẽ còn không dạy cho tên gia hỏa kia một bài học được sao?”
“Ha ha, ta biết mi nhìn hắn khó chịu, nhưng mà thực lực của hắn đúng là vô cùng cường đại! Có thể ở cái tuổi này lĩnh ngộ được chân ý, đây không phải là việc mà người bình thường có thể làm được. Cho dù bây giờ ta đã đột phá đến Ngưng Tinh tầng bảy thì vẫn thấp hơn hắn hẳn một đại cảnh giới, có thể đánh bại hắn đã rất tốt rồi.” Diệp Viễn cười nói.
“Hừ hừ, dù sao ta vẫn rất khó chịu! Ta mặc kệ, đại ca luyện đường đậu cho ta nhanh lên, ta muốn mau chóng đột phá lên cấp bốn, sau đó hung hăng giẫm chết tên kia, cho hắn biết bản hổ gia không phải dễ chọc!” Bạch Quang tức giận nói.
“Ha ha, có rất nhiều cơ hội! Bây giờ hồn lực của ta đã đạt tới cảnh giới Đại Đan Sư viên mãn, luyện chế Yêu Tinh Đan chỉ là một cái nhấc tay. Có thời gian, ta sẽ luyện chế đan dược cho mi! Nhưng mà, ta đã bế quan một tháng, có khi chỗ Tinh Uyên cũng đã có chút ít tin tức, chúng ta phải mau xuất quan thôi. Dù sao chúng ta tiến vào Cuồng Phong giới cũng là vì cứu mấy người Vân Thiên sư huynh.” Diệp Viễn nói.
Lòng ham chơi của Bạch Quang tuy lớn, nhưng cũng biết phân rõ nặng nhẹ, hắn theo Diệp Viễn đã rất lâu rồi, biết rõ tính cách của Diệp Viễn cho nên không nhiều lời nữa.
Diệp Viễn thu Viên Phi vào Linh khí không gian rồi ra khỏi mật thất cùng với Bạch Quang. Hắn vừa đi ra thì đã thấy Thi Hạo Nhiên đang đợi ở bên ngoài.
Thi Hạo Nhiên thấy Diệp Viễn đi ra, cười tiến lên đón.
Nhưng vừa nhìn thấy Diệp Viễn, nụ cười của hắn lập tức cứng đờ trên mặt.
“Tiếu sư đệ, ngươi… ngươi… tầng bảy! Trời ơi!” Cường giả Đan Vương như Thi Hạo Nhiên, lúc này cũng kinh hãi tới mức nói không lên lời.
“Ha ha, tiếu đệ may mắn đột phá mấy tầng cảnh giới, đại sư huynh không cần phải kinh ngạc như thế.” Diệp Viễn cười nói.
Hắn đã sớm biết lúc xuất quan sẽ dẫn tới các sư huynh đệ kinh ngạc, nhưng mà hắn không quan tâm được nhiều chuyện như vậy.
Hắn cũng không thể vì không để cho bọn Thi Hạo Nhiên kinh ngạc mà không đột phá được.
Huống chi trong Cuồng Phong giới này nguy cơ trùng trùng, nếu Diệp Viễn không tăng cảnh giới lên thì đến tiền vốn để tự vệ cũng không có.
“May mắn… ta… làm sao có thể không kinh ngạc! Tiểu sư đệ à, ta còn tưởng rằng trong một tháng này đệ chỉ bế quan luyện đan, không ngờ đệ lại một hơi đột phá đến năm tầng cảnh giới liên tiếp!” Thi Hạo Nhiên cười khổ nói.
“Ha ha, đệ luyện đan chính là vì để đột phá mà.” Diệp Viễn cười nói.
Sắc mặt của Thi Hạo Nhiên lại trở nên cổ quái, kinh ngạc nói: “Những dược liệu kia, đệ sẽ không… đệ sẽ không…”
Thấy Diệp Viễn gật đầu cười, suýt chút nữa Thi Hạo Nhiên đã cắn đứt cả đầu lưỡi của mình.
Đùa gì thế?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!