Diệp Viễn lại nôn ra một ngụm máu, nhưng hắn đã gắng sức bảo vệ Bạch Quang trong vòng tay mình, không đế nó phải chịu một chút chấn động nào nữa.
Thương tích của Bạch Quang đã rất nghiêm trọng, nó sẽ chết nếu như tiếp tục bị đả thương.
Nếu không phải vì vậy, Diệp Viễn đã không ngoan cô’ hơn thua cao thấp với Thất Hoàng Tử.
Đủ rồi! Thất Hoàng Tử điện hạ! Thượng Quan Lăng Tuyết lên tiếng khiển trách.
Thất Hoàng Tử thản nhiên nói:
“Lăng Tuyết, chắc nàng cũng biết tính khí của ta, ta tuyệt đối không cho phép bất cứ ai hay bất cứ thứ gì uy hiếp đến ta được tồn tại trên đời này! Tên tiểu tử này có chút kỳ quái, nếu cứ để hắn lớn lên như vậy, rất có thể sẽ là mối đe dọa lớn đối với ta! Hôm nay hẳn nhất định phải chết!”
Vừa nói, hai tay Thất Hoàng Tử đã hợp thành chữ thập, truyền ra một luồng nguyên khí vô cùng mạnh!
Thất Hoàng Tử vô cùng hống hách, cũng chỉ khi ở trước mặt Thượng Quan Lăng Tuyết hắn mới có thể giữ được vẻ mặt ôn hòa của mình.
Đối với những mối đe dọa tiềm ấn, từ trước tới giờ Thất Hoàng Tử đều tiêu diệt triệt để ngay từ trong trứng nước!
Diệp Viễn với sức mạnh Ngưng Tinh tầng hai đã thoát được hai đòn công kích liên tiếp của hắn, đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi.
Do vậy, hắn quyết định giết chết Diệp Viễn!
Kể cả khi Thượng Quan Lăng Tuyết lên tiếng can ngăn, hắn cũng quyết phải giết chết Diệp Viễn!
“Tiểu tử, ở Vương Thành này, không một ai dám đối đầu với Triệu Thừa Càn ta! Những người đối đầu với ta đều đã chết cả rồi và ngươi cũng không phải là ngoại lệ! Ngươi chớ có trách ta, muốn trách thì trách chính ngươi không có mắt, dám cả gan khiêu khích đến ta!” Thất Hoàng Tử lạnh lùng nói.
Nói xong, thân hình hắn khẽ động, lấn đến trước người Diệp Viễn.
Một tiếng vang lên thật lớn, thân hình Triệu Thừa Càn thối lui hơn mười bước mới có thể miễn cưỡng đứng vững.
Bị một chưởng đánh trở về, lục phủ ngũ tạng của hắn như bị đảo lộn hết lên.
“Thi… Thi Đan Vương!” thấy rõ ràng người vừa tới, Triệu Thừa Càn kinh ngạc
Người tới chính là Thi Hạo Nhiên!
Hắn ngoảnh lại nhìn Diệp Viễn thân mang trọng thương, lông mày không khỏi nhíu lại.
“Không sao chứ?”
“Không chết được!”
“Được, vậy đệ đi chữa thương đi, chuyện còn lại cứ giao cho ta.”
“Không sao đâu, đệ không chết được, sư huynh cho đệ mượn phòng luyện đan dùng một lát!”
“ừm, đi đi.”
Diệp Viễn tiện tay móc ra một viên đan dược bỏ vào miệng rồi ôm lấy Bạch Quang tiến vào phòng luyện đan. Từ đầu đến cuối hắn đều không hề nhìn Triệu Thừa Càn lấy một cái.
Triệu Thừa Càn chau mày nói với Thi Hạo Nhiên: “Thi Đan Vương, hắn là sư đệ của ngài sao? Tại sao trước đây ta chưa từng nghe qua?”
Thi Hạo Nhiên không trả lời hắn, một tay vừa giơ lên, một viên đan dược xuất hiện trong tay hắn.
Chỉ thấy hắn vung nhẹ tay, đan dược rơi xuống, hắn lại bắt lấy đan dược nắm trong tay, thuận tay nghiền nát nó. Một nắm bột vụn từ lòng bàn tay của hắn rơi xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!