Cho dù hai vòng trước đều thất bại, chỉ cần trên phương diện luyện đan ở vòng thứ ba này đánh thắng đối thủ, vẫn có thể chiến thắng!
Cái gọi là đánh thắng chính là đan dược của một phương hoàn toàn vượt trên đối phương về mặt phẩm chất, hoặc là một phương thành công luyện chế ra đan dược, còn bẽn kia không luyện chế được.
Nếu như hai người luyện chế ra đan dược có phẩm chất khác biệt không lớn thì tất nhiên phải lấy kết quả thắng hai vòng trước để quyết định người chiến thắng.
Mà trong quá trình này, tác dụng của trọng tài rất quan trọng, cho nên Phong Hoàng mới chỉ định công hội luyện dược sư vốn trung lập đến chủ trì.
Đương nhiên, phẩm chất của đan dược thì tất cả mọi người đều có thể thấy. Chỉ ở dưới tình huống chênh lệch cực kỳ nhỏ mới thể hiện ra tác dụng của trọng tài.
“Đan dược mà hai người các ngươi cần phải luyện chế là… đan dược cấp ba thượng phẩm Ngọc Tủy Băng Thanh Đan.” Chuẩn Đan Vương kia nói.
Trong các đan phương cấp ba, có một số đan phương là công khai, cũng được công nhận là đan dược khó luyện chế, Ngọc Tủy Băng Thanh Đan này chính là một loại trong số đó.
Thấy đan phương kia, biểu tình trên mặt Tiêu Như Yên lập tức thay đổi một lần.
Luyện chế Ngọc Tủy Băng Thanh Đan này thật sự là vô cùng khó khăn, Tiêu Như Yên vừa đúng là không giỏi luyện chế loại đan dược này, tối đa chỉ nắm chắc ba phần có thể luyện chế được.
Mà bên kia, trên mặt Đồng Văn Huy lại hiện ra vẻ vui mừng. Rất hiển nhiên, đan dược này vừa hay hợp với khấu vị của hắn!
Tiêu Như Phong cau mày nói: “Làm sao lại ra đề tài này? Ngọc Tủy Băng Thanh Đan vừa đúng không phải là đan dược mà Như Yên am hiểu, trận chiến này… không ốn rồi!”
Vẻ mặt của Tiêu Trường Phong cũng vô cùng ngưng trọng nói: “Ngọc Tủy Băng Thanh Đan yêu cầu về khống chế hỏa hầu rất cao, ở trên phương diện khống hỏa Như Yên lại có chỗ yếu, thật sự là có chút phiền phức rồi.”
Tiêu Như Yên đi tới trước dược đỉnh, hít một hơi thật sâu, ánh mắt lại không tự chủ được nhìn về phía Diệp Viễn, phát hiện ra Diệp Viễn đang nhìn nàng cười.
Bỗng nhiên, ngón tay Diệp Viễn khẽ nhúc nhích, bấm ra một đạo ấn quyết.
Tiêu Như Yên thấy vậy không khỏi sững sờ, thầm nghĩ: “Đây không phải là ấn quyết ở thời điểm mình luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan, hắn đánh ra hay sao? Đây là hắn có ý gì?”
Tiêu Như Yên bổng nhiên hồi tưởng lại cảm giác lúc luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan ngày đó, mặc dù khi đó cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, nhưng mà loại cảm giác đó lại vô cùng vi diệu.
“Chẳng lẽ ý tứ của hắn là… để cho mình tìm tới cảm giác lúc luyện chế Hạo Linh Bồi Nguyên Đan ngày đó? Nhưng mà… sau đó mình đã thử lại nhiều lần, đều không có cách nào tìm được loại trạng thái kia!” Tiêu Như Yên thầm nghĩ.
ốn định tâm trạng lại một chút, rốt cuộc Tiêu Như Yên cũng bắt đầu động thủ luyện chế Ngọc Tủy Băng Thanh Đan.
Phối dược, luyện chế dược phôi, đây đều không phải là việc khó đối với Tiêu Như Yên.
ở trên những bước này, nàng còn làm xuất sắc hơn Đồng Văn Huy một chút!
Tiêu Như Yên lo lắng nhất chính là luyện chế, thật sự là nàng không có lòng tin quá lớn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!