Cuồng Phong giới lớn như vậy, chẳng lẽ Tiêu Như Yên còn có thể moi sư phụ của hắn ra hay sao?
Nhưng mà Tiêu Như Yên cũng không phải là người dễ gạt, lại tiếp tục chất vấn: “Nếu như ngươi không muốn nói, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Nhưng mà ngươi làm sao để cho ta tin tưởng được, ngươi không phải là người do Đồng gia phái tới đây?”
“Chuyện này… ta đúng thật là không có cách nào chứng minh.” Diệp Viễn bất đắc cỉĩ nói.
“Vậy chính là nói, ngươi có thể là người do Đồng gia phái tới?” Tiêu Như Yên nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Diệp Viễn, muốn xem có phải là hẳn đang nói dối hay không.
Vẻ mặt của Diệp Viễn vẫn thản nhiên, cười nói: “Ta nghĩ nếu như Đồng gia muốn làm cái gì, cũng không ngu đến nỗi phái ra một cao thủ như ta đến đây đi? Chỉ bằng những thứ cặn bã mà các người chiêu mộ vừa rồi kia, bọn họ thắng các người chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?”
“Cái này…” Tiêu Như Yên bị nói cho á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy, bây giờ căn bản là Đồng gia cũng không cần làm thêm cái gì, đã chắc chắn thắng trận đại hội đấu đan này rồi.
Bây giờ lại phái Diệp Viễn qua đây nằm vùng, chẳng phải chính là chuyện vẽ rắn thêm chân sao.
Một luyện dược sư hời hợt luyện chế cũng có thể luyện được Ngọc Long Tính Tâm Đan không phải là loại mặt hàng đứng đầy đường.
Lúc này, Đông chưởng quỹ xích lại gần Tiêu Như Yên nói: “Nhị tiểu thư, chính là đạo lý này. Hơn nữa đại hội đấu đan còn có ba ngày nữa là cử hành rồi, chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác. Cho dù thật sự là hắn có đến nằm vùng, chúng ta cũng chỉ có thể dùng hẳn?’
Tiêu Như Yên thở dài, nhẹ nhàng gật đầu nói với Diệp Viễn: “Được rồi, Cơ công tử, bắt đầu từ hôm nay, công tử chính là luyện dược sư khách khanh của Tiêu gia. Còn mong Cơ công tử có thể toàn lực ứng phó, trợ giúp Tiêu gia ta thắng được trận này. Chỉ cần Cơ công tử có thể thắng được trận này, Tiêu gia ta đồng ý trả bất cứ cái giá nào!”
“Thật không? Cái bất kỳ giá nào kia, bao gồm cả Như Yên tiểu thư chứ?”
Lông mày của Diệp Viễn giương lên nói.
Lời này vừa nói ra, hai cỗ sát ý lập tức khóa chặt Diệp Viễn.
Diệp Viễn vội vàng cười ha hả nói: “Ha ha ha, chỉ đùa một chút, chỉ đùa một chút mà thôi, Như Yên tiểu thư không cần cho là thật.”
“Hừ! Loại đùa giỡn này, ta khuyên lần sau công tử đừng nói nữa, tránh cho cái mạng nhỏ của công tử khó giữ được! Ta còn có việc, về Tiêu gia trước! Chuyện của Cơ công tử, Đông chưởng quỹ sẽ sắp xếp.” Nói xong, Tiêu Như Yên cũng không quay đầu lại, lập tức rời đi.
Diệp Viễn không khỏi le lưỡi một cái, đùa kiểu này với nữ nhân, quả nhiên là sẽ gặp họa sát thân mà!
Đông chưởng quỹ thấy vậy, lấy tay đập Diệp Viễn một cái: “Ngươi đấy, ngươi nói đùa chuyện gì khác không đùa, hết lần này tới lần khác lại trêu chọc nhị tiểu thư kiểu này, nàng không giết ngươi tại chỗ, đã coi như ngươi gặp may mắn!”
Diệp Viễn chợt nhớ ra cái gì, hiếu kỳ nói: “Đúng rồi, không phải là Như Yên tiểu thư muốn tỷ võ cầu hôn hay sao, chuyện này là sao đây?”
Đông chưởng quỹ thở dài một hơi nói: “Ài… số nhị tiểu thư nàng… thật là khổ! Tỷ võ cầu hôn cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ của Tiêu gia. Thật ra ở Vương Thành này, thèm muốn sắc đẹp của nhị tiểu thư nào chỉ có hai nhà Hoàng, Tiết mà thôi…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!