Một câu nói của Diệp Viễn, kéo tới thù hận của tất cả mấy tên luyện dược sư ở đó.
Đúng lúc này, Đông chưởng quỹ đi tới trước mặt năm người nói: “Được rồi, mấy vị đều là người được chọn ra từ trong ngàn vạn người, thực lực là không thể nghi ngờ. Lời thừa thãi ta cũng không cần phải nói nhiều, bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc thi.”
“Từ từ đã, Đông chưởng quỹ!” Một tên luyện dược sư bỗng nhiên ngắt lời của Đông chưởng quỹ.
“Hử? Ngươi có lời gì muốn nói?” Đông chưởng quỹ cau mày hỏi.
Luyện dược sư kia chỉ vào Diệp Viễn bất mãn: “Đông chưởng quỹ để cho một tên Đan sư sơ cấp đến tỷ thí với chúng ta, đây không phải là đang vũ nhục chúng ta hay sao? Ta từ chối tỷ thí với hắn!”
“Đúng, chúng ta không muốn tỷ thí với một tên Đan sư sơ cấp!” Ba người khác lập tức phụ họa theo.
Mặt Đông chưởng quỹ tối sầm, trầm giọng nói: “Ta đã kiểm tra qua, hắn không phải là Đan sư sơ cấp, hắn giống như các ngươi, thần hồn đã đạt tới cảnh giới của đại Đan sư! Chỉ là đã lâu hắn chưa tham gia cuộc thi của công hội luyện dược sư, cho nên mới đeo Hung Chương Đan sư sơ cấp.”
Tất nhiên mấy người kia không tin, không phải mỗi người trên đời đều là Tiêu Như Yên.
Một thiếu niên mười sáu tuổi, có thế trở thành đại Đan sư ư? Cho dù có thể trở thành đại Đan sư, lại có thể trở thành đại Đan sư cao cấp sao?
“Nắm giữ cảnh giới thần hồn của đại Đan sư không có nghĩa là có thể luyện chế ra đan dược cấp ba, ta nghĩ điểm này thì Đông chưởng quỹ phải rõ ràng hơn so với chúng ta chứ? Nếu như Đông chưởng quỹ khăng khăng đế hắn tỷ thí với chúng ta, ta xin rút lui!” Tên luyện dược sư lúc trước lập tức sử dụng ra đại sát chiêu.
“Đúng, ta cũng rút lui!”
Đông chưởng quỹ không nghĩ tới mấy người kia lại phá rối như thế, không khỏi cười lạnh nói: “Rút lui? Ha ha, theo ta thấy, mấy vị là thấy Tiêu gia chúng ta dễ bắt nạt đi? Nhưng mà ta phải nói cho các ngươi biết, lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa béo!”
Chuyện của Tiêu gia cũng không phải là bí mật gì, bây giờ ở bên ngoài đều lưu truyền tin tức lần này Tiêu gia đã triệt để xong đời rồi, tất nhiên mấy tên luyện dược sư này cũng đã nghe qua.
Chỉ là bọn họ cũng không chịu suy nghĩ một chút, nếu như Tiêu gia hoàn hảo không chút tổn hại, thì cần gì phải tìm bọn họ tới đây chứ?
Quả nhiên, Đông chưởng quỹ vừa thốt ra lời này, mặt mấy người kia lập tức biến sắc.
Lúc này, Diệp Viễn dửng dưng ngồi ở trên một chiếc ghế, nói: “Được rồi được rồi, các ngươi chơi đùa đi, ta không tham gia nữa là được chứ gì? Nhưng mà… nếu như các ngươi đều không được, thì nên đến phiên ta xuất thủ đi?”
“Đây là chính ngươi nói đấy!”
“Là ta nói thì thế nào? Tiểu gia ta ngồi ở đây xem các ngươi bày trò, ta lại muốn nhìn một chút xem, các ngươi có thể bày ra cái trò mèo gì!” Diệp Viễn nói.
Đỏng chưởng quỹ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, Diệp Viễn chủ động rút lui, thật đúng là hóa giải sự khó xử của hắn.
Nói thật, nếu như vừa rồi mấy người kia làm gay gắt đến cùng, thì hắn thật sự là có chút căng thẳng.
Mặc dù hắn có thế dùng thế lực của Tiêu gia cưỡng ép đè xuống, nhưng nếu thật sự chọn được một trong số bọn hắn mà người đó thể hiện tốt ở trên đại hội đấu đan, vậy thì lại không phải là chuyện đùa nữa.
Hơn nữa Đông chưởng quỹ cũng không ôm hy vọng gì đối với Diệp Viễn, cho nên Diệp Viễn chủ động rút lui ra, dĩ nhiên là lựa chọn tốt nhất rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!