“Lăng Tuyết chẳng qua chỉ là hạng dong chi tục phấn, nào có cái gì mà Vương Thành song tuyệt, đều là đám người thích bày trò bày ra mà thôi.” Thượng Quan Lăng Tuyết phóng khoáng nói.
Thất Hoàng Tử lại cười: “Lăng Tuyết quá khiêm tốn rồi! Nếu đã đưa Lăng Tuyết về đến nơi, ta cũng không làm phiền nữa, thay ta hỏi thăm Thượng Quan bá phụ.”
Thượng Quan Lăng Tuyết nở nụ cười xinh đẹp:” Cung tiễn thất hoàng tử.”
Nhìn theo thất hoàng tử rời đi, tầm mắt của Thượng Quan Lăng Tuyết lại nhìn quanh bốn phía, nhưng nào còn nhìn thấy bóng dáng của Bạch Quang nữa?
ở một góc không người, Diệp Viễn hiện thân hình, hắn dùng sức vò vò đầu nhỏ của Bạch Quang, cười nói: “Bạch Quang nhà chúng ta mà tỏ ra đáng yêu thì không có ai đỡ nổi.”
Bạch Quang nhảy tránh ra một cái, nhe răng trợn mắt nhìn Diệp Viễn.
Hiển nhiên, chuyện vừa rồi đã biến thành nỗi đau vĩnh viễn trong lòng nó.
Nó là một thần thú, thần thú đấy!
Diệp Viễn cười ha ha một tiếng nói: “Được rồi, được rồi, không trêu chọc ngươi nữa, lần này làm tốt lắm! Trở về cho ngươi ăn kẹo đường, ha ha!”
Lúc này Bạch Quang mới vừa lòng, chỉ là khi Diệp Viễn muốn nhét nó vào Linh khí không gian thì có nói thế nào nó cũng không đồng ý.
Diệp Viễn cũng bất đắc dĩ chỉ có thể đem nó theo bên người.
Diệp Viễn đã lục lọi qua ký ức của tên võ giả trung niên kia, thuận theo ký ức của hắn, cuối cùng cũng tìm được đường đến sản nghiệp của Tiêu gia, Tứ Hải Lâu.
Ngửi thấy mùi thuốc bay ra ngoài, Diệp Viễn không khỏi hoài niệm những năm tháng còn ở Dược Hương Các.
“Cũng không biết phụ thân và mẫu thân đang sống thế nào, không biết bọn họ đi Bắc Vực có chuyện gì. Lần này trở về, phải đi Bắc Vực tìm họ rồi!” Diệp Viễn tự nhủ nói.
Trầm ngâm một lát, Diệp Viễn liền bước vào Tứ Hải Lâu.
Cuồng Phong giới cương phong cực thịnh, do tài nguyên thiếu thốn mà đan đạo và trận đạo đều vô cùng sa sút.
So với Vô Biên giới về phương diện này thì đúng là bọn hắn thua kém quá nhiều.
Nhưng mà, cái cơ bản nhất của võ giả vẫn là thực lực của bản thân, cho nên người của Cuồng Phong giới có tính xâm lược cực mạnh từ trong xương cốt.
Cho nên sau khi những võ giả đó nghe xong thông đạo hai giới đã được đả thông, phản ứng đầu tiên chính là muốn tấn công Vô Biên giới, mà không phải là trao đổi cái gì đó với vỏ Biên giới.
“Mua đan dược sao? Qua bên đó đi, đan dược cấp ba rất đắt, nhìn bộ dạng nghèo kiết xác của ngươi, có tiền không?” Diệp Viễn vừa vào cửa, một tên tiểu nhị cao giọng the thé nói với hắn.
Trên người Diệp Viễn mặc là y phục mà Lam Phong đã chuẩn bị cho hẳn, lấy vị trí của bộ tộc Lam Thị mà nói, chắc chắn cũng chẳng lấy ra được y phục gì tốt.
Đám tiểu nhị ở Vương Thành đều là hạng mắt cao hơn đầu, vừa nhìn thấy bộ dạng của Diệp Viễn đã biết là vừa từ nông thôn đến, cho nên cũng chẳng để cho sắc mặt tốt gì.
Mà cũng chính vì đan dược ớ Cuồng Phong giới thiếu thốn, cho nên mới càng thêm quý giá, những cửa hiệu đan dược tinh anh như thế này lại càng thêm nổi tiếng, về thái độ à… tự nhiên cũng không ra sao.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!