Sau đó, Diệp Viễn lại có thể cảm giác một cách rõ ràng thần hồn của hắn vẫn đang bị xé rách.
Mà Diệp Viễn lúc này, giống như một kẻ thờ ơ đứng ngoài quan sát, nhìn thần hồn của chính mình bị xé rách từng chút từng chút một.
Cuối cùng, những văn tự màu vàng kim kia cũng xuất động.
Những văn tự màu vàng kim đó giống như một thợ may tay nghề tinh xảo khâu lại thần hồn bị xé nát của Diệp Viễn, thế nhưng lại không để lại một chút dấu vết nào.
“Hô…
II
Diệp Viễn thở ra một ngụm trọc khí, thần hồn lột xác cuối cùng cũng hoàn thành rồi.
“Rốt cuộc viên hắc châu kia là thứ gì, mà có công hiệu thần kỳ như thế?”
Diệp Viễn từng là nhân vật đỉnh cao ở Thần Vực, thế nhưng chưa từng nghe qua về hắc châu thần kỳ thế này, có thể thấy lai lịch của nó tuyệt không tầm thường.
Chỉ có điều từ bên ngoài căn bản không thế nhìn ra được phẩm cấp của viên hắc châu này, cũng không nhìn ra nó thần kỳ ở chỗ nào.
Nếu không phải nó bị văn tự màu vàng kim hút vào thức hải của chính mình, chắc hẳn bản thân mình cũng xem nó như đồ bỏ đi mà ném qua một bên.
cảm nhận một chút thực lực thuộc về võ giả Ngưng Tinh cảnh, Diệp Viễn cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Tinh thế trong đan điền của Diệp Viễn là do chín chín tám mươi mốt giọt linh dịch ngưng tụ mà thành, phẩm chất mạnh hơn rất nhiều so với Ngưng Tinh tầng một bình thường.
Không bàn đến cái khác, chỉ bàn về nguyên lực, Ngưng Tinh tầng một của Diệp Viễn hiện tại không hề kém chút nào so với Ngưng Tinh tầng ba của võ giả khác.
Vi Tiếu nhìn thấy Diệp Viễn đi ra từ trong mật thất, không giấu nổi một trận ngạc nhiên.
“Sao ngươi ra nhanh vậy? Vừa mới đột phá Ngưng Tinh cảnh, ngươi không cần củng cố cảnh giới một chút hay sao?” Vi Tiếu nghi ngờ nói.
Vừa đột phá cảnh giới, thông thường cần bê’ quan một đoạn thời gian để củng cố lại cảnh giới, nào có trực tiếp xuất quan như Diệp Viễn.
“Không cần, Vi lão, đa tạ chiếu cố của tiền bối hai ngày nay, có điều vãn bối không yên tâm về các sư huynh đệ, xin cáo từ rồi. Bất kể thế nào, vãn bối cũng phải ra ngoài xem họ sống chết ra sao!” Diệp Viễn nói.
Vi Tiếu thở dài: “Tâm trạng của người ta có thể hiểu được, nhưng cho dù ngươi đã đột phá đến Ngưng Tinh cảnh, ra ngoài có thể thay đổi được gì? Nghe ta nói, ngươi hãy ở đây tiếp tục tu luyện cho tốt đợi đến khi thành Hồn Hải cảnh hãy ra ngoài, như vậy khi đại chiến hai giới nổ ra ngươi mới có thể tự bảo vệ mình.”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Đại trận phong ấn cấp sáu cường đại vô cùng, chỉ có thể phá bỏ ớ bên phía Vô Biên giới. Mặc dù phong ấn đã bị phá bỏ nhưng Cuồng Phong giới nhất thời cũng không thể tấn công quy mô lớn. Dù cho sư huynh đệ của vãn bối đã không còn nữa vãn bối cũng phải mau chóng trở về tông môn, hy vọng bọn hắn không có chuyện gì.”
Vi Tiếu thở dài một tiếng nói: “Nếu ngươi đã quyết định như vậy, ta không giữ ngươi lại nữa, có điều nếu thông đạo hai giới đã bị đả thông, ngươi ra ngoài phải tự bảo trọng.”
Nói xong, Vi Tiếu đưa Diệp Viễn đến một chỗ truyền tống trận.
Diệp Viễn nghĩ rồi bái lạy một cái sâu sắc với Vi Tiếu, cáo từ nói: “Vi lão bảo trọng!”
Nói xong, Diệp Viễn bước vào truyền tống trận.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!