Thị Huyết Thiên Lang chưa công kích ngay, mà chỉ mới đang bao vây lấy.
Tám người bọn họ bị cả đàn SÓI trên trăm con vây chặt, sức ép này quả thực quá lớn, khiến không ít đệ tử u Vân tông bất giác cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
“Vây mà không đánh, bọn chúng đang đánh đòn tâm lý với chúng ta, ha ha, bọn yêu thú này cũng thông minh lắm!” Diệp Viễn bình tĩnh nói.
Người của u Vân tông đứng ngây người ra, lúc này mới bừng tỉnh, bất giác thẹn mà toát mồ hôi. Con người suýt chút nữa lại trúng kế của yêu thú, nói ra thật quá mất mặt.
Lâm Siêu đang tĩnh tọa trong vòng nghe vậy bất giác liếc nhìn đánh giá Diệp Viễn, vừa hay đúng lúc đó Diệp Viễn cũng nhìn qua, hai người nhìn nhau cười một cái.
Nụ cười này của hai người đều có ý tứ sâu xa.
Đúng lúc này, đàn sói tự động tách ra, một con Thị Huyết Thiên Lang toàn thân đỏ rực bước từ trong bầy sói ra.
Mọi người vừa nhìn, liền cảm thấy thất kinh!
Đó là Lang Vương, Thị Huyết Lang Vương!
Cấp ba đỉnh phong tồn tại!
Tất cả mọi người đều tin rằng, nếu không phải hạn chế của Thiên Lôi Tỏa Nguyên Đại Trận, thì con Lang Vương này đã đạt tới cấp bốn rồi!
Thị Huyết Lang Vương uy phong lẫm liệt, khí thế trên người nó thậm chí còn mạnh hơn cả Mai Trăn.
Nó còn không thèm để ý tới đám người của u Vân tông, ánh mắt sáng quắc của nó chỉ nhìn chằm chằm về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu dường như không phát hiện ra, vẫn tận dụng thời gian khôi phục thực lực.
Nhưng chúng đệ tử u Vân tông đều nhìn ra, trong lòng bọn họ bất giác nảy sinh suy nghĩ khác thường.
“Các vị sư huynh, chớ nên suy nghĩ lung tung. Thị Huyết Thiên Lang tính tình tàn bạo, bọn chúng sẽ không bỏ qua cho chúng ta đâu. Chuyện của Tử Thần tông, về sau tính tiếp. Nếu như bây giờ không tập trung, e rằng chúng ta sẽ chết trong miệng sói!” Diệp Viễn cao giọng nói.
Nhóm người Mạc Vân Thiên lúc này mới như bừng tỉnh, không khỏi khiếp sợ trong lòng.
Con Lang Vưong này còn giảo hoạt hơn cả con người, chỉ một ánh mắt, cũng khiến hai đại tông môn sinh ra hiềm khích!
Nếu như không có Diệp Viễn nhắc nhở, chắc chắn trong lúc đối chiến bọn họ sẽ có rất nhiều đắn đo. Ánh mắt vừa rồi của Lang Vương, quả nhiên đã khiến đệ tử u Vân tông cho rằng, đàn sói tới là vì Tử Thần tông, chứ không liên quan gì tới u Vân tông!
Có ám thị tâm lý như vậy, đệ tử u Vân tông sẽ vì Tử Thần tông mà liều chết bảo vệ sao?
Lang Vương đương nhiên cũng nghe thấy tiếng nói của Diệp Viễn, ánh mắt không chút thiện cảm của nó nhìn về phía võ giả Linh Dịch cảnh trẻ tuổi này.
Hai lần dùng kế đều là bị người trẻ tuổi này phá hỏng, đương nhiên Lang Vương sẽ tức giận.
Nhìn thấy ánh mặt của Lang Vương, Mai Trăn biết chuyện chẳng lành, liền nói: “Để Lang Vương cho ta, các ngươi tự bảo trọng! Nhãi con của Tử Thần tông, các ngươi tranh thủ thời gian khôi phục thực lực, nếu bên này người của chúng ta không cầm cự được, thì phải lập tức xông lên!”
Lâm Siêu gật đầu nói: “Mai trưởng lão yên tâm!”
Lang Vương thấy mọi mưu kế của nó đều không dùng được liền tử bỏ, nó ngẩng đầu hú lên một tiếng dài.
Giống như đang hiệu triệu bày sói, phát động hiệu lệnh tấn công!
Khi cả bầy Thị Huyết Thiên Lang nghe thấy tiếng hú dài, con nào con nấy hung hăng nhào về phía đám đệ tử U Vân tông.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!