Diệp Viễn gật gật đầu, đang muốn tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, thì có một đám người chặn đường đi của hắn lại.
Không phải ai khác, chính là đám người Thượng Thanh tông!
“Vì sao tiểu tử này bây giờ mới tới, vừa rồi hắn đi đâu?” Người nói chuyện chính là Vương Phàm, hắn chất vấn Mai Trăn nói.
Mai Trăn vốn là đầy bụng tức giận, thấy Vương Phàm chất vấn, cười lạnh nói: “Làm sao? Đệ tử u Vân tông ta làm chuyện gì, còn phải báo cáo với Thượng Thanh tông các ngươi sao?”
Lúc đầu mỗi đại tông môn đều chiếm cứ lấy một địa phương riêng rẽ để nghỉ ngơi, hai người này vừa đối đầu, người của những tông môn khác lập tức nhìn lại.
Vương Phàm thấy thái độ của Mai Trăn cường ngạnh, lại càng khó chịu nói: “Vốn là không cần báo cáo với ta, nhưng ô Lan Linh Chi vừa tới tay Thượng Thanh tông ta ở trên đường lại không cánh mà bay, ta hoài nghi là đệ tử này của ngươi ăn trộm!”
Kỳ thật đương nhiên Vương Phàm không cho rằng Diệp Viễn chính là người thần bí kia, chỉ là hắn muốn mượn cơ hội này để gây chuyện.
Con vịt tới tay còn bay, chuyện này khiến Vương Phàm rất khó chịu, vừa vặn vừa rồi lại nhìn thấy Diệp Viễn là người cuối cùng về tới nơi, cho nên muốn thừa cơ gây khó dễ.
Mục đích của hắn rất đơn giản, chính là muốn doạ lấy chút đồ vật của u Vân tông!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!