Liễu Nhược Thủy và Vạn Uyên cùng nhau xuất hiện, hàm ý đã lộ ra hết sức rõ ràng rồi. Trước đây, không mấy người biết nữ thần của Địa cấp học viện đã cùng Vạn Uyên qua lại thân thiết như vậy.
Vạn Uyên dẫn theo Liều Nhược Thủy tới, là muốn làm nhục Diệp Viền một phen, để cho hắn thấy người con gái mà bản thân hẳn tha thiết sống chết cùng đối thủ đang ớ cạnh Vạn Uyên.
Hắn rất mong chờ sự phẩn uất, tức giận, hối tiếc trẽn mặt của Diệp Viên. Nhưng biểu hiện của Diệp Viễn khiến cho hẵn thất vọng, bời hắn không nhìn thấy bất cứ sự tức giận nào trên mặt Diệp Viễn.
Từ đầu đến cuối, Diệp Viễn đều không nhìn về phía Liều Nhược Thủy, coi nàng giống như không khí vậy.
Cũng chính là sự khinh bí của Diệp Viễn, khiến cho Liều Nhược Thủy trong lòng căm tức, lời nói mới ác độc như thế.
Liễu Nhược Thủy rất tự tin về vẻ ngoài của mình, dựa theo ý nghĩ của nàng ta, Diệp Viễn lúc này nên quỳ liếm cho nàng, kêu khóc khiến nàng không nỡ đi mới đúng.
Nếu như là kiếp trước thì nói không chừng thật sự sẽ rơi vào tình thế khó xử như vậy. Đáng tiếc Diệp Viền của bảy giờ đã không phải là Diệp Viền trước kia rồi. Với thân phận của Diệp Viền trước kia, chưa có mỹ nữ nào là chưa từng thấy qua? Muốn dùng thủ đoạn thấp kém như vậy mị hoặc hắn, điều đó là không thế.
Diệp Viền thản nhiên liếc mắt nhìn Liêu Nhược Thủy: “Thiên nga? Ngươi nghĩ nhiều rồi đó? Ngươi nhiều lắm cũng chỉ là con gà rụng lông, so sánh với loài thiên nga cao quý này thật sự là không xứng . Nữ nhân cao quý thực sự, nào có suy nghĩ đi mê hoặc nam nhân chứ? Ngươi có khi nào thấy qua Phong sư tỷ cùng với nam nhân khác mập mờ hay chưa? Nữ thần đều có sự kiêu ngạo của bản thân, sẽ không giống như ngươi đâu”
Liều Nhược Thủy cảm thấy phẫn nộ, nàng ở học viện Đan Võ cho tới bây giờ đều là người gặp người thích, chưa bao giờ bị người ta so sánh giống một con gà rụng lông?
Liễu Nhược Thủy tức giận đến mức lông mày chau lại, nhưng mà “Phong sư tỷ” trong lòng Diệp Viễn thì nàng ta đúng là không cách nào sánh bằng, điều này khiến cho nàng không thế chối cãi.
Phong sư tỷ tên là Phong Chỉ Nhu, chính là thiên kiêu chi nữ chân chính của học viện Đan Võ. Không chỉ có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, còn đứng ở vị trí thứ ba trong hai bảng ờ Đan Võ , thực lực mạnh mẽ, so với Long Đường cũng không kém chút nào, căn bản không phải là người mà Liễu Nhược Thủy có thế so sánh được.
Đối lập với Liều Nhược Thủy, Phong Chỉ Nhu chẳng thèm quan tâm tới những kẻ theo đuổi mình, nốl danh là băng sơn mỹ nhân của học viện.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!