Diệp Viễn gật đầu nói: “Giảm bớt phân lượng của Thanh Linh Ngọc Dịch còn tám thành, lại thêm Tây Ngữ Hoa và một loại phụ tài khác là Kinh Giới Linh, sẽ sinh ra nổ lớn cực kỳ khủng bố! Cái này gần giống như đạo lý chế tạo thuốc nổ ở trong thế tục, nhưng thật ra là không khác nhiều lắm.”
Thiên Phong nghe vậy, sắc mặt không khỏi biến đổi.
Hắn thật đúng là chưa nghe nói qua, ba loại dược liệu này trộn lẫn chung với nhau, sẽ sinh ra kết quả như thế!
Ngay cả hắn cũng chưa nghe nói qua, tiểu tử này làm sao mà biết được?
Nghĩ tới đây, Thiên Phong không khỏi hoảng sợ một trận. Nếu Diệp Viễn thật sự mang oán trả thù, nơi này của hắn chẳng phải là sẽ bị san thành bình địa?
Mặc dù trong miệng Diệp Viễn nói là nói bậy, thế nhưng đây cũng không phải cứ nói bậy là có thể hồ lộng qua. Nếu không tinh thông dược lý, nói hươu nói vượn căn bản là chân đứng không vững.
Mặc kệ là làm sao tiếu tử này biết những điều này, nhưng đều không thể khinh thường!
Vừa nghĩ đến đây, Thiên Phong lập tức thu hồi lòng khinh thị, nghiêm mặt hỏi: “Ngươi tên là gì?”
“Đệ tử Diệp Viễn.”
“Diệp Viễn, bản tọa vì chuyện vừa rồi, trịnh trọng xin lỗi ngươi! Xem ở bân tọa tuổi đã cao, ngươi cũng đừng so đo được không?”
Thiên Phong đã nói đến mức độ này, Diệp Viễn đương nhiên sẽ không cắn mãi không buông.
Hắn cảm thấy Thiên Phong cũng không tệ, cầm được thì buông được.
Không phải mỗi người, đều có thể nói xin lỗi trịnh trọng như vậy với đệ tử vãn bối. Thiên Phong có thể làm được điếm này, đúng là không dễ.
Diệp Viễn thi lề với Thiên Phong, nói: “Đệ tử không dám nhận. Vừa rồi có nhiều mạo phạm, mong rằng Thái Thượng trưởng lão đừng để ý.”
Thiên Phong cười to khoát tay nói: “Để ý cái gì? Chỉ cần ngươi có thể bổ sung được Thất Huyền Ngự Hồn Đan, đi tiểu trên đầu bản tọa cũng được! Đến, mời vào, chúng ta vào bên trong nói!”
Hai người đang muốn cất bước, đệ tử canh cổng lại yếu ớt hỏi: “Thái… Thái Thượng trưởng lão, còn…”
Lúc này tâm tình Thiên Phong rất tốt, phất ống tay áo một cái nói: “Ngươi có công không tội, tiếp tục ở lại đây đi! Bảo vệ cho tốt cổng viện, ai đến cũng không cho vào!”
Đệ tử canh cổng đại hỉ: “Cám ơn Thái Thượng trưởng lão! Đệ tử nhất định trông coi thật tốt!”
Trong sảnh, Thiên Phong và Diệp Viễn phân thành chủ khách ngồi xuống.
Đây đã là lễ ngộ cực cao đối với Diệp Viễn rồi, đệ tử trước mặt Thiên Phong, trước nay chỉ có thể đứng, không có ngồi. Cũng chỉ có đường chủ cấp một tới đây, mới có tư cách ngồi xuống nói chuyện, ngay cả trướng lão cũng không được!
Sau lưng Thiên Phong, Vương Cật càng không ngừng đánh giá Diệp Viên, trong ánh mẳt tràn ngập tò mò.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!