Diệp Viễn lại chỉ nói hai chữ: “Chưa hẳn.”
“Ồ? Vậy ngươi nói hươu nói vượn một chút xem xem chuyện nghiêm trọng hơn so với nổ lô, ta có thể phân biệt ra hay không.” Thiên Phong nói.
“Vẫn là Cực Quang Huyền Kim Quả, Thanh Linh Ngọc Dịch, cửu Diệp Thiên Hương Thảo, có điều giảm bớt lượng Thanh Linh Ngọc Dịch xuống tám phần, phụ tài đổi Kiếm xỉ Thảo thành Tây Ngữ Hoa, trưởng lão ngài cảm thấy toa thuốc này thế nào?”
Hai mắt Thiên Phong tỏa sáng, một quyền nện ở trên bàn tay của mình, hưng phấn nói: “Đúng vậy, làm sao ta lại không nghĩ ra chứ? Tây Ngữ Hoa có thể phát huy công hiệu của Cực Quang Huyền Kim Quả tốt hơn, như vậy xác suất thành công chẳng phải là sẽ cao hơn sao?”
Nói xong, Thiên Phong nhìn Diệp Viễn một chút, thấy trên mặt hắn có ý cười thâm sâu, bỗng nhiên hiểu ra.
“Chẳng lẽ… Như vậy không được?” Thiên Phong yếu ớt mà hỏi lại.
Diệp Viễn cười nói: “Thái Thượng trưởng lão có thể thử một lần, có điều có thể từ phòng luyện đan bình yên đi ra, thì phải xem tạo hóa của chính ngài.”
Thiên Phong biến sắc, chợt lắc đầu nói: “Không thế nào! Dựa theo ngươi nói, rõ ràng tốt hơn nhiều so với đan phương mà ta bổ sung, làm sao có thể xảy ra vấn đề?”
Lúc này Diệp Viễn giống như một người thầy hướng dẫn từng bước, dẫn dắt Thiên Phong suy nghĩ đến vấn đề của đan phương.
Thế nhưng Thiên Phong nghĩ nửa ngày, vẫn cảm thấy đan phương của Diệp Viễn tốt hơn so với của mình!
Hay là nói, đây vốn chính là đan phương, Diệp Viễn đang cố lộng huyền hư? Hắn là đang cố ý hù dọa mình sao?
“Ha ha, tiếu tử, xem như ngươi lợi hại! Nhất định là ngươi đang gạt bản tọa đúng không? Bản tọa mới không dễ dàng mẳc lừa như vậy, cái này nhất định chính là đan phương của Thất Huyền Ngự Hồn Đan! Không tệ, không tệ, tiếu tử, ngươi thật sự là người có bản lĩnh, bản tọa vì chuyện vừa rồi trịnh trọng xin lỗi ngươi, không nên bởi vì thân phận của ngươi mà khinh thị ngươi!”
Thiên Phong này cũng là người thẳng tính, vui giận gì cũng hiện ra ngoài mặt. Lúc này Diệp Viễn nói ra đan phương, đã triệt để khuất phục hắn, lại không chút do dự nói xin lỗi với hắn.
Vương Cật và đệ tử canh cống ở một bên đã nhìn đến trợn tròn mắt, Thái Thượng trưởng lão Thiên Phong trở nên dễ nói chuyện như vậy từ lúc nào?
Đường đường là Thái Thượng trưởng lão, vậy mà lại nói xin lỗi với một đệ tử mới nhập môn…
Nhất là Vương Cật, hắn là người tốt tính, những năm này ở dưới tay Thiên Phong cũng chịu bị khinh bỉ không ít.
Thế nhưng Vương Cật chưa hề được hướng thụ qua đãi ngộ bậc này!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!