"Ngươi nói cái gì? Bốn người Kình Lan đều không phải đối thủ của nhân loại kia u?"
Vân Ương nghe nhắc tới tên tiểu tử này thì bỗng bật dậy, trong mắt ngập tràn vẻ khó tin.
Gương mặt rua của Ô Chuyên cũng sắp rum ró lại thành một nhúm, khổ sở nói: "Thưa vâng, Vân Ương đại nhân! Kình Lan đại nhân kêu ngài mau chóng hành động, chậm nữa họ sẽ không cầm cự nổi!"
Vân Ương cảm giác như đang nghe thiên thư, trừ khi xảy ra đại chiến giữa các hải vực, nếu không hoàn toàn không có khả năng bốn vị chiến tướng cùng nhau ra trận.
Năm đại chiến tướng mỗi người cai quản một phương, đều là sự tồn tại dưới một người trên vạn người.
Vậy kẻ đó phải có thực lực đáng sợ nhường nào mới có thể khiến họ bắt tay hợp tác?
Một Thánh Hoàng Thiên hạ vị của Nhân Tộc lại ép bốn người họ đến mức này!
"Chết tiệt! Hoàng Tôn đại nhân đang bế quan, đối phó với Chân Hoàng đạo kiếp nên không rảnh để ý! Mời chiến tướng của các hải vực khác ra tay, tất nhiên lại muốn tổn thất lớn!"
Vân Ương gọi ba người tới, dặn dò: "Bây giờ hai người các ngươi lập tức đến Đinh Hương hải vực cùng Bí Vân hải vực, nhất định phải mời được hai vị cường giả cấp chiến tướng ra tay! Còn về chuyện thù lao, chỉ cần họ chịu ra tay sẽ cho mỗi người ba viên Hải Hồn Đan!”
Vẻ mặt tất cả mọi người chợt thay đổi, kinh hãi ho lên: "Hải Hồn Đan! Đại nhân, Hải Hồn Đan có liên quan đến việc tiến vào Chân Hoàng Thiên, liệu cái giá này có quá đắt hay không?"
Vân Ương xua tay nói: "Đâu dễ đạt tới Chân Hoàng Thiên như vậy? Hải Hồn Đan có thể nâng cao nguyên thần, tăng thêm cơ hội đột phá Chân Hoàng Thiên, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi. Đối với những tên khôn khéo kia, không chịu đưa ra thù lao lớn một chút thì họ chịu ra tay sao? Được rồi, các ngươi đi thôi, nếu Thiên Quỳ đại nhân muốn trách tội, bản tôn sẽ chịu trách nhiệm."
Vân Ương đã nói như vậy, dĩ nhiên họ sẽ không dám nhiều lời.
Chờ ba người rời khỏi, Vân Ương lại ra lệnh cho tất cả Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn của Thiên Quỳ hải vực mau chóng lao tới chiến trường.
Nếu kẻ nào trái lệnh lập tức chém chết không tha.
Sau khi truyền lệnh xong, Vân Ương dẫn theo Ô Chuyên cùng với bảy tám vị Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn lao vút tới chiến trường.
"Vân Ương đại nhân cũng tới!"
"Đây ... toàn bộ Thiên Quỳ điện dốc hết lực lượng hả?"
“Chẳng lẽ nhiều người như vậy cũng không đánh bại được tiểu tử này sao?"
Nhìn đến chiến trường càng lúc càng lan rộng, sắc mặt của các Thánh Hoàng Thiên có mặt tại đây lần lượt thay đổi.
Ban đầu họ chỉ cho rằng đây là chuyện nhỏ.
Giết chết một tên Thánh Hoàng Thiên hạ vị mà thôi, nào phải chuyện to tát gì chứ?
Nhưng bây giờ lại chọc cho Thiên Quỳ điện dốc hết tất cả lực lượng!
Diệp Viễn cảm nhận được khí tức cường đại xuất hiện ngày càng nhiều, hắn cũng đau đầu không thôi.
Hắn ra tay đã rất nương tình rồi có được không?
Lẽ nào đám Hải Tộc này đều là kẻ điên?
Chính mình không giết người thì chúng thật sự coi hắn là quả Hồng Âmềm u?
Nếu không phải han kiêng kị Chân Hoàng Thiên, thì đã không thèm bận tâm đến sống chết của đám Hải Tộc này rồi.
Nhưng hiện tại họ ép người quá đáng!
Vân Ương dẫn theo bảy tám vị Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn tham gia vào trận chiến, áp lực của Diệp Viễn lập tức tăng vọt.
Hắn tức giận quát lớn: "Các vị, Diệp mỗ đã nương tay, chẳng lẽ các người thật sự không nhìn ra sao? Lại cứ tiếp tục ép buộc ta như vậy, đừng trách Diệp mỗ không khách sáo!"
Ba vị Thánh Hoang Thiên đại viên man cộng thêm năm vị Hóa Hình Cảnh đại viên mãn, sức chiến đấu bậc này đã vô cùng đáng sợ.
Diệp Viễn cường đại nhưng cũng không thể mạnh đến mức này.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!