Trong hẻm núi trên đảo nhỏ tiếng gầm rú bên tai không dứt.
Sắc mặt một đám Thánh Hoàng Thiên cũng hơi thay đổi.
Ngưu Ma Thánh Tôn không hổ danh là Thánh Hoàng Thiên lâu đời, một thân thực lực thật sự làm cho người ta sợ hai, còn mạnh hơn cả Đạo Vân!
Ước chừng một canh giờ sau, Ngưu Ma Thánh Tôn cũng thở dốc đi ra.
"Diệp Viễn, thực lực bản tôn có lọt vào được mắt ngươi chăng?" Ngưu Ma Thánh Tôn trầm giọng nói.
Vì để phô bày thực lực mà lúc nãy hắn ta đã liều mạng.
Khoảng cách hắn ta đột tiến còn mạnh hơn Đạo Vân Thánh Tôn nhiều.
Nhưng mà kiếm khí này thật sự quá mạnh!
Năm đó Trác Bất Phàm là đệ nhất Vũ Thanh đại lục, thật không phải nói ngoa!
Cho dù là kiếm khí đã mấy vạn năm, thế nhưng hắn ta vẫn không đánh nổi!
Diệp Viễn cười nói: "Thực lực của Ngưu Ma huynh quả nhiên bất phàm! E là trong Chân Linh ở Vũ Thanh đại lục ngoại trừ Đại Hoàng, thì ngươi là mạnh nhất!"
Ngưu Ma Thánh Tôn hừ lạnh một tiếng, cũng không giải thích gì.
Từ sau khi Đại Hoàng đi theo Diệp Viễn, thực lực tiến triển cực nhanh.
Đặc biệt là Tao Lãng Nhất Đề kia, tuy rằng tư thế rất quái dị, nhưng uy lực thật sự bá.
Nếu Ngưu Ma Thánh Tôn đánh với Đại Hoàng, tám phần là sẽ thua.
"Hừ! Đừng chỉ nói mà không làm! Diệp Viễn, bọn ta đều chơi qua hết rồi, nếu ngươi muốn ra oai phủ đầu mấy người bọn ta thì có phải cũng nên tự mình xuống chơi hay không?" Đạo Vân hừ lạnh nói.
Diệp Viễn cũng không vội, cười nói: "Hai vị đạo hữu, cảm thấy này kiếm khí này như thế nào?"
Ngưu Ma Thánh Tôn hừ lạnh nói: "Kiếm khí này bá đạo vô song, càng đi sâu vào trong càng mạnh! Cho dù Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn tới cũng không thể nào xông qua!”
Đạo Vân cười lạnh nói: "Bút tích của Trác Bất Phàm đương nhiên là cực kỳ mạnh! Nội trong cảnh giới Thánh Hoàng Thiên căn bản không ai có thể xông qua kiếm khí này! Nhưng mà việc này thì có liên quan gì đến ngươi chứ? Ngươi đừng nói với ta một kiếm này là ngươi lưu lại đấy nhé!"
Diệp Viễn cười gật đầu, nói nhỏ với Lạc Vân Khinh: "Lạc huynh, mượn kiếm dùng một chút!”
Lạc Vân Khinh không nói hai lời, trực tiếp ném kiếm của mình cho Diệp Viễn.
Long Tuyền kiếm đã bị gãy vụn trong lần giết Lý Trường Sinh rồi.
Diệp Viễn tiếp nhận kiếm của Lạc Vân Khinh, cũng không thấy động tác của hắn có bao nhiêu hoa lệ, chỉ là nhẹ nhàng vung lên.
Rầm!
Nước biển bị chém ra một khoảng lớn!
Mà một kiếm này còn xuyên thẳng qua hẻm núi trên đảo nhỏ, cùng với một kiếm của Trác Bất Phàm, trùng nhau!
Sau đó nước biển nhanh chóng khép lại, hết thảy trở về bình thường, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Mọi người ở đây đều đột nhiên hoảng sợ.
Lạc Vân Khinh và đám người Đại Hoàng thì ánh mắt sáng ngời.
"Một kiếm này quá mạnh! Một kiếm này của ngươi lại trực tiếp thay thế kiếm khí mà Trác đại nhân lưu lại! Này cho thấy một kiếm này của ngươi còn mạnh hơn một kiếm kia của Trác đại nhân!" Lạc Vân Khinh khen rất hoành tráng.
“Ha ha, một kiếm này trải qua mấy vạn năm, sớm đã không còn sắc bén như lúc ban đầu! Một kiếm này của Trác Bất Phàm e là mười mất đi bảy, chỉ còn lại ba phần sức mạnh mà thôi!" Diệp Viễn cười nói.
Diệp Viễn khiêm tốn, nhưng ở đây đều là cường giả, sao lại nhìn không ra một kiếm này sắc bén thế nào?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!