"Nhưng giờ hắn đã là nỏ hết đà! Chỉ e là Trương Khai Vân sẽ không bỏ qua cho hắn!"
Diệp Viễn không quen biết nam tử mặc hoa phục, nhưng những cường giả ở đây hầu hết đều biết hắn ta.
Nam tử mặc hoa phục kia không phải là ai khác mà chính là Thủ Tọa của Ngọc Chân Thiên Tông, Trương Khai Vân!"
Ma Thủ Toa của Ngọc Chân Thiên Tông dĩ nhiên là người của Đan Minh!
Luc Diep Viễn đen Ngọc Chan Thien Tong thì Truong Khai Van đang bế quan.
Vài ngày trước, Trương Khai Vân đột phá được Thánh Hoàng Thiên, mới vừa xuất quan.
Không ngo hom nay trong phạm vi của Ngọc Chân Thiên Tông lại xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa.
Thông qua đối thoại của Nhan Ngọc Chân và Diệp Viễn, Trương Khai Vân rất nhanh đã biết được thân phận của Diệp Viễn.
Ban đầu Đan Minh làm khó dễ trước thời hạn cũng là vì Diệp Viễn, thân là một trong tầng trung của Đan Minh, Trương Khai Vân đương nhiên biết được thân phận của Diệp Viễn.
Chẳng qua hắn ta không ngờ rằng hôm nay Diệp Viễn đã mạnh tới mức này, có thể đánh cho một Chân Hoàng Thiên phải chạy trối chết!
Khi đó hắn ta lập tức nổi lên ý tưởng sẽ làm ngư ông đắc lợi.
Nam tử trung niên vừa nghe thế thì trong mắt bắn ra hai luồng tinh quang.
"Ha ha ha ... Trương Khai Vân ta gần đây đúng là gặp vận may! Đầu tiên là đột phá Thánh Hoàng Thiên, tiếp đó lại nhặt được một phần công lao lớn!" Trương Khai Vân cười to nói.
Diệp Viễn híp mắt lại, trầm giọng nói: "Ngươi là người của Đan Minh?"
Trương Khai Vân cười nói: "Không sai! Bổn tôn chính là Thủ Tọa Ngọc Chân Thiên Tông! Vài ngày trước bổn tôn vừa mới đột phá được Thánh Hoàng Thiên, không ngờ nhanh như vậy ngươi đã đưa cho bổn tôn một phần đại lễ!"
Trương Khai Vân cười rất vui vẻ, sự diệt vong của Ngọc Chân Thiên Tông không liên quan gì đến hắn ta.
Hắn ta ở Ngọc Chân Thiên Tông ngoại trừ cố gắng thì vẫn là cố gắng.
Cũng chính bởi vì thế mà hắn ta mới có thể phá vỡ những gông cùm xiềng xích mà đột phá được Thánh Hoàng Thiên.
Thủ Tọa các tông của Đan Minh không khác gì quỷ hút máu.
Hắn ta xem ra, Diệp Viễn đã là vật trong túi.
Diệp Viễn nhìn Trương Khai Vân, như cười như không nói: "Nói vậy là ngươi nghĩ mình đã ăn chắc được ta?"
Trương Khai Vân cũng như cười như không giống vậy: "Tiểu tử, ngươi đã là nỏ hết đà, cho là bổn tôn nhìn không ra sao? Mới vừa rồi khẩu khí của ngươi lớn lắm, dùng một chiêu đã đánh chạy Nhan Ngọc Chân. Bây giờ nếu ngươi lại phát động một chiêu kia, chỉ sợ nguyên thần của ngươi sẽ bị chôn vùi trước nhỉ? Hơn nữa, thân thể của bổn tôn hoàn hảo, cũng không sợ công kích nguyên thần kia của ngươi!"
Đối với Diệp Viễn, Trương Khai Vân hiển nhiên nắm chắc mười phần.
Hắn ta đã nhìn ra từ lâu, Diệp Viễn dùng một chiêu Diệt Thần Chi Thỉ này là đặc biệt nhắm vào nguyên thần.
Loại chiêu thức này có lực sát thương cực lớn đối với nguyên thần.
Hắn ta là Thánh Hoàng Thiên, nguyên thần cũng vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa còn gửi lại trong thức hải.
Diệp Viễn muốn dùng một chiêu kia để trực tiếp công phá thức hải vốn là chuyện hoang đường viển vông!
Nếu như Diệp Viễn vẫn còn ở thời kỳ cường thịnh thì đương nhiên hắn ta sẽ kiêng kỵ ba phần.
Nhưng bây giờ Diệp Viễn ngoài giơ tay chịu trói ra thì không còn con đường nào khác nữa!
Trương Khai Vân càng nói càng có lòng tin, tiếp tục đắc ý nói: "Hơn nữa ngươi cho là người trong Đan Minh như ta sẽ giống tên ngu xuẩn lúc nãy kia, không có thủ đoạn công kích nguyên thần sao? Ha ha, nội tình bên trong Đan Minh là thứ ngươi không thể tưởng tượng nổi đâu!"
Dứt lời, Trương Khai Vân tản ra sức mạnh nguyên thần, các cường giả xung quanh đồng loạt đổi sắc mặt.
Mạnh quá!
Sức mạnh nguyên thần của Trương Khai Vân với Diệp Viễn, một cái như mặt trời ban trưa, một cái như mặt trời sắp lặn, hoàn toàn không thể so sánh.
Diệp Viễn hư ảo lúc này vẫn bình tĩnh như cũ, bật cười nói: "Cho nên đây là tất cả phân tích của ngươi? Ngươi cảm thấy hiện giờ ta không còn sức đánh trả. Trước tiên ngươi tọa sơn quan hổ đấu, chờ bọn ta bị thiệt hại cả đôi bên thì mới dám ra tay đối phó ta?"
Mặt Trương Khai Vân tối sầm, lời của Diệp Viễn rất vả mặt!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!