Sự cám dỗ này không thể không nói là quá lớn.
Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng: "Đừng ngây thơ quá! Trong mắt hắn, các ngươi cùng lắm chỉ là quân cờ thôi! Lối vào của Thánh La bí cảnh mở ra là do hắn làm! Ngươi có thể tự nhìn xem lão tổ của các ngươi có để ý đến sinh tử của các ngươi không? Nếu như không có ta thì các ngươi đã chết ở trong Mê Thần Cung từ lâu rồi! Hiện giờ hắn chỉ lợi dụng các ngươi thôi!"
"Trần Thái, nếu ngươi không xen vào chuyện ngày hôm nay, sau này ta sẽ để ngươi đột phá được Thánh Hoàng Thiên! Diệp Viễn ta nói được làm được, ngươi cũng biết rồi đó!"
Đám người Trần Thái đang muốn động thủ thì lại bị những lời này của Diệp Viễn làm cho do dự.
Lúc ở Mê Thần Cung, Diệp Viễn luôn đề phòng hắn ta, khiến hắn ta không đột phá được Thánh Hoàng Thiên.
Nhưng mà Diệp Viễn đúng là rất giữ chữ tín.
Ban đầu, Diệp Viễn đoạt Thiên Táng Tử Lăng Hoa từ Sử Việt, sau đó cũng giúp hắn ta luyện chế Tứ Khí Đan.
Nếu đổi lại là người khác thì tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Nhan Ngọc Chân thấy Trần Thái do dự thì không khỏi thở gấp.
Hắn ta đã sắp không áp chế được phù sinh nhược mộng nữa rồi.
Một khi bộc phát ra, dưới tình thế loạn trong giặc ngoài, hắn ta chắc chắn phải chết trước Diệp Viễn!
Nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì hắn ta phải chết không thể nghi ngờ!
Ruột gan Nhan Ngọc Chân bây giờ đã rối bời!
Hắn ta cho rằng mấy năm này Diệp Viễn đều đang tìm người, không có khả năng đột phá Thánh Hoàng Thiên được nên mới đến tìm hắn tính sổ.
Ai mà ngờ nguyên thần Diệp Viễn đã đột phá Thánh Hoàng Thiên từ lâu.
Mặc dù hắn ta đã đột phá Chân Hoàng Thiên nhưng lại phải dùng một phần lớn hồn lực để trấn áp phù sinh nhược mộng.
Dưới cơn thịnh nộ, hắn ta không chút do dự ra tay với Diệp Viễn.
Kết quả lại là kết cục bi thảm.
Mình nên kiêng kỵ Diệp Viễn, sau khi đột phá thì nên trực tiếp rời đi!
Tính sổ cái gì chứ!
Đúng là tìm đường chết mà!
Lúc này, nguyên thần của Diệp Viễn đã vô cùng ảm đạm, nhưng hắn ta cũng cách tử vong không còn xa nữa.
"Đáng chết! Diệp Viễn, đây là ngươi ép ta!"
Nhan Ngọc Chân trúng một mũi tên, mượn lực phản chấn mà trốn qua phía đám người kia.
Diệp Viễn khẽ động thân người, đuổi theo lại là một mũi tên!
A!
Nhan Ngọc Chân hét thảm một tiếng, tốc độ cũng nhanh hơn!
Mà phương hướng hắn ta chạy như bay đến lại là bên phía của Trần Thái!
Trần Thái thấy vậy thì sắc mặt thay đổi lớn, xoay người bỏ chạy.
Có lẽ đã không còn kịp nữa rồi!
Tốc độ của Nhan Ngọc Chân nhanh đến mức nào?
Hắn ta chộp vào người Trần Thái, cuối cùng lại trực tiếp bắt nguyên thần của Trần Thái ra!
Nhan Ngọc Chân quá mạnh mẽ, Trần Thái hoàn toàn không có sức phản kháng.
Không chỉ là Trần Thái, hắn ta đến lần này, nguyên thần của hơn mười Ngọc Hoàng Thiên đều bị hắn ta bắt ra.
"Đồ khốn kiếp này! Bổn tôn sáng lập Ngọc Chân Thiên Tông mà các ngươi lại bất kính với bổn tôn! Được thôi, bổn tôn sẽ dùng nguyên thần của các ngươi để thay bổn tôn chắn một kiếp này!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!