Rầm rầm rầm!
Từng tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên phía chân trời, chấn động truyền đi rất xa.
Giao chien nguyen than khong co mau tuoi, nhung cang nguy hiem hơn nhiều.
Mỗi một chiêu đều tạo thành tổn thương đến căn bản!
Cường giả Thiên Vị không có thân xác, nguyên thần có thể tồn tại đơn độc hoặc đồng thời tu luyện.
Không có nguyên thần thì xem như đã chết rồi.
Mỗi một mũi tên của Diệp Viễn đều bá đạo vô cùng, Nhan Ngọc Chân có tránh thế nào cũng vô dụng.
Ở đối diện, Nhan Ngọc Chân bị nổ đến kêu rên liên tục mà lại không làm gì được.
Mặc dù han ta đã tu thành Chân Hoàng Thiên, nhưng bàn về thủ đoạn nguyên thần thì sao có thể là đối thủ của Diệp Viễn được chứ?
Mỗi một mũi tên của Diệp Viễn đều đang thiêu đốt nguyên thần, bộc phát ra lực lượng vượt xa trình độ của mình.
Neu than thể han ta vẫn con thì cho dù không phải Chân Hoang Thiên chân chính cũng dư sức đối phó với Diệp Viễn.
Đáng tiếc, nguyên thần của Diệp Viễn có thực mạnh mạnh mẽ tuyệt đối!
"Đáng chết, một Thánh Hoàng Thiên nho nhỏ sao lại bộc phát ra được công kích nguyên thần kinh khủng như vậy được?" Nhan Ngọc Chân kêu lên.
Diệt Thần Chi Thỉ trong tay Diệp Viễn không dừng lại chút nào, trong miệng là lời nói thản nhiên: "Vào lúc ngươi ra tay với ta thì nên nghĩ đến ta nào có dễ dàng đối phó như thế!"
"Cái tên điên này! Công kích như vậy thì người chết trước tiên là ngươi!"
Diệp Viễn không quan tâm nói: "Vậy thì sao? Làm mờ đi nguyên thần của ngươi tới một mức nào đó thì phù sinh nhược mộng tự nhiên sẽ lấy mạng ngươi! Hiện giờ ngươi đang trấn áp phù sinh nhược mộng, cũng đang hao tốn không ít hồn lực nhỉ?"
Nhan Ngọc Chân nghe vậy thì gần như muốn nổ tung, điên cuồng hét lên liên
tục.
Đúng vậy!
Sở dĩ hắn ta không làm gì được Diệp Viễn là do sự tồn tại của phù sinh nhược mộng.
Nếu không thì với sự cường đại trong nguyên thần của hắn ta bây giờ, dù thủ đoạn của Diệp Viễn có cao hơn nữa cũng không phải là đối thủ của hắn ta.
Chân Hoàng Thiên và Thánh Hoàng Thiên, vốn là hai trình độ khác nhau!
Đối với hầu hết mọi người mà nói, đó là một khoảng cách không thể nào vượt qua được.
Nhưng cũng chính vì vậy mà Nhan Ngọc Chân tức muốn ói máu.
Hắn ta tốn tâm cơ sức lực để đạt đến Chân Hoàng Thiên, lại bị Diệp Viễn áp chế mà không cách nào đánh trả!
Trận chiến này quá mức kịch liệt, đã kinh động đến vô số cường giả.
Ở nơi lân cận chiến trường, cường giả của Ngọc Chân Thiên Tông đã chạy đến.
Động tĩnh của trận chiến này quá lớn, bọn họ ở Ngọc Chân Thiên Tông xa xôi mà vẫn cảm nhận được.
Ở ngay trên địa bàn của bọn họ nên họ không thể không đến được.
Tông chủ Trần Thái chau mày nói: "Đại trưởng lão, ngươi có cảm thấy nguyên thần của Chân Hoàng Thiên đó rất quen không?"
Sắc mặt của đại trưởng lão thay đổi liên tục, nói: "Ngươi nói là ... lão tổ? Ngươi cũng thật là! Có thể lão tổ đã đột phát đến Chân Hoàng Thiên, lại không phải đối thủ của Diệp Viễn! Còn nữa, sao Diệp Viễn lại dùng trạng thái nguyên thân để chiến đấu với lão tổ? Chẳng lẽ hắn đã mất thân xác rồi?"
Nhan Ngọc Chân cũng phát hiện ra bọn họ, quát lên: "Các đệ tử Ngọc Chân Thiên Tông, các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Ta là lão tổ của các ngươi, còn không mau đến giết tiểu tử này!"
Lời này vừa được nói ra thì sắc mặt của đám người Trần Thái lập tức biến đổi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!