“Hắn ta lĩnh hội quy tắc, không phải cảm ngộ từng cái một, mà lại cảm ngộ cùng lúc ba cái! Cách lĩnh hội này khó gấp trăm lần so với việc lĩnh hội riêng lẻ ba cái! Nhưng ưu điểm là một khi đột phá thì có thể dung hợp ngay lập tức, đạt tới hình thái thứ tư của Hoa Hình!" Khưu Thần đột nhiên nói vào lúc này.
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc khi nghe vậy.
Lĩnh hội ba cái cùng một lúc, đây là sức lĩnh hội yêu nghiệt gì thế!
Điều đáng sợ hơn là tốc độ lĩnh hội của tên này cũng quá nhanh đi.
Chỉ trong vòng một tháng rưỡi ngắn ngủi mà tên này đã đột phá đến hình thái thứ tư!
Sau khi hoàn thành dung hợp, Diệp Viễn chậm rãi đứng lên, hình thái thứ tư của Vạn Tượng Thánh Thụ trực tiếp hoa thành một thanh phi kiếm xoay quanh Diệp Viễn.
Ở hình thái thứ tư, phi kiếm mà Diệp Viễn có thể điều khiển trực tiếp tăng vọt lên một trăm lẻ táÂm thanh!
Hơn nữa, sức mạnh của mỗi thanh phi kiếm có thể sánh bằng với Thiên Linh chí bảo!
Lúc này, tinh khí thần của hắn trực tiếp tăng vọt lên đỉnh phong.
Khưu Thần nhìn hắn, bình thản nói: "Cho dù ngươi đột phá đến hình thái thứ tư thì cũng không phải là đối thủ của ta."
Diệp Viễn không để tâm, cũng bình thản nói: "Thế thì sao? Ngươi chẳng qua là đối thủ cùng luyện tập với ta mà thôi, dù sao thì ta cũng sẽ vượt qua ngươi!"
Dứt lời, thần nguyên của Diệp Viễn dẫn ra một trăm lẻ táÂm thanh phi kiếm, lập tức phóng về phía Khưu Thần.
Lúc này, sức mạnh của kiếm trận đã tăng lên không chỉ mười lần so với vừa
rôi!
Thậm chí là Khưu Thần thì trên mặt cũng lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Chỉ thấy lòng bàn tay của hắn ta ngưng tụ, năÂm thanh phi đao mạnh mẽ bắn ra và đấu với một trăm lẻ táÂm thanh phi kiếm của Diệp Viễn.
Lần này, Khưu Thần dốc toàn sức để nghênh chiến!
Đây cũng là sự hùng mạnh của Mê Thần Cung!
Các đối thủ trong sân tập này cực kỳ có linh tính, họ sẽ ra đòn dựa vào thực lực của đối thủ.
Thực ra nó giống như chỉ điểm và so tài với hậu bối hơn.
Chỉ là thực lực của đám người Tử Dương quả thực rất yếu, hoàn toàn không thể ép các thiên kiêu phát huy hết toàn bộ thực lực.
Nếu không, với thực lực của các thiên kiêu này thì đám người Tử Dương đã chết từ lâu rồi.
Trận chiến này rõ ràng đánh đến nóng ruột hơn rất nhiều.
Hai bên đã đánh đến hơn trăm chiêu, Khưu Thần mới dùng phi đao phá vỡ kiếm trận của Diệp Viễn và đánh bại Diệp Viễn.
Đây chắc chắn là một sự tiến bộ rất lớn.
Trước đó, Diệp Viễn thậm chí đến hai mươi chiêu cũng không thể đột phá được.
Tuy nhiên, đây chỉ là mở đầu.
Vừa mới đột pha nên Diệp Viễn vẫn chưa đạt đến mức thuần thục với sự vận hành của hình thái thứ tư và sức kiểm soát của kiếm trận.
Thế là hắn tiếp tục thách thức Khưu Thần hết lần này đến lần khác.
Từ một trăm chiêu đánh đến hai trăm chiêu, rồi đến năm trăm chiêu!
Trận chiến của hai bên trở nên ngày càng gay cấn.
Đám người Tử Dương ở bên cạnh quan sát nôn nóng đến mức muốn tìm cái lỗ chui vào.
Sự tiến bộ này đúng là quá nhanh!
Tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn giống như một đường thẳng, không bao giờ có ngã rẽ!
Ba tháng sau, Diệp Viễn lại giao đấu với Khưu Thần!
Sau hơn ba trăm chiêu, một thanh kiếm mang do Diệp Viễn điều khiển lại quái lạ đột phá sự phong tỏa của năÂm thanh phi đao rồi xuyên thẳng qua Khưu Thần.
Diệp Viễn, thắng!
Diệp Viễn nhìn Khưu Thần, cười nói rằng: “Đối thủ không thể nào vượt qua, hôm nay ta đã vượt qua ngươi rồi!"
Khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo của Khưu Thần trông có phần tức giận.
Những gì hắn ta nói cách đây ba tháng trước đã bị vả mạnh vào mặt ngay lúc này!
Điều tức giận hơn là hình thái thứ tư hiện giờ của Diệp Viễn chỉ mới đạt đến cảnh giới tiểu thành.