So với việc dùng Đại Đạo Hóa Hình với hình thái thấp, còn không bằng dùng cảnh giới phối hợp sức mạnh quy tắc còn lợi hại hơn nhiều.
Từ Cực Cảnh đến Hoàng Cảnh, vốn đã là một khoảng cách cực lớn.
Nhất pháp Hóa Hình đã cực kỳ gian nan, lại càng không cần phải nói chi là tam pháp Hóa Hình.
Cho nên cach làm của Diệp Viễn ở trong mắt những người này, cơ bản là chuyện lãng phí thời gian.
Chỉ nháy mắt, Diệp Viễn và Tôn Khải đã giao thủ hơn mười chiêu.
Sức chiến đấu cỡ này đã khiến mọi người thấy mà kinh hãi không thôi.
Có điều, hơn mười chiêu qua đi, dấu hiệu Diệp Viễn bị thua cũng dần dần lộ ra.
Tôn Khải không hổ là người xếp thứ một trăm trong lịch sử Mê Thần Cung, chiến lực mạnh tới cực điểm.
Hơn nữa, trên thanh kiếm của hắn ta có bốn quầng sáng, như vậy cũng chứng tỏ nó đã là hình thái thứ tư!
Diệp Viễn cũng cảm nhận được áp lực, thực lực của đối thủ thật sự quá mạnh.
Tôn Khải chỉ có nhất pháp Hóa Hình, nhưng hắn ta dốc lòng đi theo một đạo, nên đã đi được cực xa trên con đường Kiếm Đạo.
Chiến lực toàn thân ép đến mức Diệp Viễn không thở nổi.
Phụt!
Trăm chiêu qua đi, cuối cùng Tôn Khải cũng tìm được cơ hội trong kiếm trận của Diệp Viễn, một kiếm xuyên thủng ngực hắn.
Diệp Viễn, đã bại!
Bóng dáng Tôn Khải cũng không tiêu tán ngay mà nói với Diệp Viễn: "Ngươi rất mạnh! Chờ Đại Đạo Hóa Hình của ngươi đột phá đến hình thái thứ tư, ta không phải là đối thủ của ngươi nữa! Có điều, ta ở Ngọc Hoàng Thiên cũng chẳng nhân vật nổi trội gì. Từ sau khi trở thành đệ tử của Mê Thần Cung mới bắt đầu trở nên mạnh hơn! Có điều, ta rất chờ mong sau khi ngươi đột phá Thánh Hoàng Thiên, lại đến đánh với ngươi một trận!"
Mọi người ngan ra, thì ra lời Diệp Viễn nói là sự thật!
Ngưỡng cửa thấp nhất để tiến vào Mê Thần Cung chính là Thánh Hoàng Thiên!
Tông môn lớn mạnh như vậy, đệ tử có thể gia nhập vào đó có ai không phải hạng người kinh tài tuyệt diễm chứ?
Diệp Viễn lại có thể cùng người thứ một trăm đánh đến mức độ như vậy!
Điều này chứng tỏ một chuyện, thực lực của Diệp Viễn rất mạnh!
Nói cách khác trong cùng cấp, nếu bọn họ gặp phải Diệp Viễn thì chỉ có nước bị treo lên đánh mà thôi!
Ánh mắt Diệp Viễn hơi trầm xuống, gật đầu nói: "Đến khi đột phá Thánh Hoàng Thiên, đương nhiên ta sẽ đến đây thêm một lần nữa!"
Đi đến ngày hôm nay, Diệp Viễn vẫn luôn nghiền ép cường giả cùng thế hệ, khiêu chiến vượt cấp.
Đây là lần đầu tiên hắn bại dưới tay một võ giả cùng cấp.
Tâm tính Diệp Viễn trầm ổn, đương nhiên không phải là không thể chấp nhận kết quả này.
Nhưng lần bại trận này cũng đã khơi dậy lòng hiếu thắng của hắn!
Trong trận đấu ban nãy, bắt đầu từ chiêu thứ nhất hắn đã luôn bị vây trong cục diện bị động chịu đánh.
Có the sống qua tram chieu, tat ca đeu nho bản nang chiến đấu ben nhay của Diệp Viễn.
Đổi thành những người khác, cho dù co lĩnh ngo được tam phap Hoa Hình, chỉ sợ cũng khó có thể chống đỡ nổi quá ba mươi chiêu!
Đối thủ mạnh đến mức khiến người khác hít thở không thông!
Phòng tu luyện này có thể ghi chép lại trạng thái mạnh nhất của đệ tử, đồng thời còn phát hình lại.
Tiến vào một trăm vị trí đầu trong lịch sử, những người này, ai nấy đều đã mạnh đến cực hạn!
Do phòng tu luyện này chỉ ghi lại một ngàn người đứng đầu!
Đệ tử đời sau, sẽ càng không ngừng đổi mới, đào thải tiền bối, để hình ảnh của mình lưu lại nơi này.
Có thể lưu lại, đó cũng là cường giả trong cường giả, thiên tài trong thiên tài!
Trên thực tế, Diệp Viễn có thể lấy tam pháp Hóa Hình chống đỡ đến bây giờ đã là một kỳ tích rồi.
Nhưng, thứ hắn muốn không phải cái này!
Mê Thần Cung thì thế nào?
Một trăm vị trí đầu trong lịch sử thì thế nào?
Diệp Viễn hắn sẽ không chịu thua!
Không bằng người, vậy tu luyện tới mức đánh bại tất cả mới thôi!
Tôn Khải khẽ gật đầu, nói: "Thêm trận nữa chứ?"
Diệp Viễn gật đầu, nuốt một viên thiên đan, thương thế cấp tốc khôi phục.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!