Chân Phẩm, trước đó đây là một từ ngữ xa lạ.
Nhưng kể từ nam Diệp Viễn của Võ Định Thiên Tông chiến đấu một trận long troi lo đat voi Thanh tu Đan Minh Thưong Vĩnh Ninh, đã lan truyền cai tên Chân Phẩm này.
Tuy nhiên loại Thiên Đan bậc này hoàn toàn không hề lưu hành trên thị trường, mà là bị Đan Minh lũng đoạn.
Trên thực tế hơn trăm năm đã trôi qua, thực lực Đan Đạo của các thiên tông lớn trong Ngũ Đại Thiên Vực không những không hề có tiến bộ, ngược lại còn thụt lùi một bậc.
Bởi vì sự lũng đoạn của Đan Minh hiện giờ càng thêm khắc nghiệt.
Đan Minh lũng đoạn Thiên Đan chẳng khác nào kiểm soát mạch máu của các thiên tông lớn, bóp lấy yết hầu của họ.
"Thiên Đan chân phẩm! Diệp Viễn ... chẳng lẽ ngươi là ... ngươi là ... " Đạo Vân Thánh Tông đột nhiên nhớ tới điều gì đó, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía Diệp Viễn.
Những người khác cũng không phải là kẻ ngốc, liên hệ hai từ này với nhau, họ vẫn còn không biết Diệp Viễn là ai thì thật sự có thể tìm một miếng đậu hũ rồi đập đầu vào đó mà chết.
Năm đo luc Diep Viễn 'bị giet' mới chỉ ở Đại Cực Thiên Vị.
Theo lý thuyết, hắn chỉ là một tiểu bối càn rỡ vô danh.
Nhưng sự thật lại không phải như vậy.
Năm đó Diệp Viễn lập nên Đan Các, đánh bại Thánh Tử luyện chế thành công Chân Phẩm, dấy lên sóng gió trong Ngũ Đại Thiên Vực.
Nếu không phải như thế, Đan Minh cũng sẽ không lấy thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Ngũ Quang Thiên Vực.
Có lẽ người khác không biết nhưng sao mấy vị Thánh Tôn này lại không biết chứ?
Mặc dù họ rất ít lộ diện trước mặt người khác, nhưng không có nghĩa không màng thế sự.
"Ta nghe nói Minh chủ Đan Minh tự mình ra tay giet chết ngươi! Vậy mà ngươi ... ngươi vẫn còn sống?" Vẻ mặt Thiên Lộc Thánh Tôn cũng tràn đầy khiếp sợ.
“Ha, thù lớn chưa trả, Diệp mỗ há có thể dễ dàng chịu chết như vậy? Nhưng thật ra đám Thánh Hoàng Thiên các người lại cam tâm tình nguyện làm chó săn cho Đan Minh như thế sao?" Diệp Viễn lên tiếng với nụ cười như có như không.
Thật ra nhìn mấy vị Thánh Hoàng Thiên này, Diệp Viễn đã lờ mờ đoán được thực lực hiện giờ của Đan Minh.
Những Thanh Hoang Thiên hôm nay tới đay, chỉ sợ đã là hơn phân nửa lực lượng của Ngũ Đại Thiên Vực rồi.
Diệp Viễn cũng không nghĩ tới, hóa ra Ngũ Đại Thiên Vực lại có nhiều cường giả Thánh Hoàng Thiên ẩn dật như vậy.
Tuy nhiên Đan Minh có thể trấn áp được nhiều Thánh Hoàng Thiên như vậy, có thể thấy được một chút thực lực của họ.
Nói là chó săn e rằng hơi quá đáng một chút.
Cường giả Thánh Hoàng Thiên là ngoại vật siêu nhiên, Đan Minh không ảnh hưởng gì lớn tới bọn họ.
Nhưng bọn họ cũng không dám nhúng tay vào chuyện của tông môn.
Năm đó Đan Minh dùng thủ đoạn lôi đình, tiêu diệt ngũ đại thiên tông, chém giết năm vị Thánh Hoàng Thiên già đời, chấn động tất cả cường giả Thánh Hoàng Thiên.
Ngay cả nửa chữ 'không' họ cũng nào dám nói ra chứ?
“Ha ha, Diệp huynh đệ nói thật nhẹ nhàng, ngươi có biết thực lực chân chính của Đan Minh mạnh đến nhường nào không? Ngươi có biết thật ra năm đó việc tiêu diệt ngũ đại thiên tông của các ngươi đều diễn ra cùng một lúc? Mà kẻ ra tay giết chết vị minh chủ Thánh Hoàng Thiên của Võ Định Thiên Tông của các ngươi, chẳng qua chỉ la minh chủ của một nhanh thuộc Đan Minh mà thôi." Thiên Lộc Thánh Tôn cũng tỏ vẻ đầy bất đắc dĩ.
Đạo Vân Thánh Tông cũng nói với ánh mắt lấp lánh: "Tổng minh chủ Đan Minh Lý Trường Sinh là một vị cường giả Thánh Hoàng Thiên siêu cấp! Theo như ta được biết, Đan Minh có không dưới hai mươi vị cường giả Thánh Tôn! Ngươi biết đó, mấy lão già chúng ta gộp lại cũng không tới hai mươi người. Người có thực lực mạnh nhất cũng chỉ mới đạt tới Thánh Hoàng Thiên trung vị! Không làm chó săn thì còn có thể làm gì được nữa?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!