Những người liên quan toi Diep Viễn cung đều tan biến không còn dấu vết!
"Xem ra đoạn đường ngươi trưởng thành chẳng qua là một phần tồn tại trong một âm mưu lớn nhỉ! Trong lúc ngươi trưởng thành, sau lưng ngươi luôn có một đôi mắt quan sát ngươi!" Di Thiên chợt nói.
Diệp Viễn chỉ cảm thấy sau lưng lạnh lẽo!
Đối phương là ai?
Hắn ta muốn làm gì?
Diệp Viễn thoáng rùng mình, đầu óc như nổ tung, chợt nghĩ tới một người!
Nhan Ngọc Chân!
Thông Thiên Giới này vốn là bàn cờ hắn sắp đặt!
Nếu nói ai có khả năng thực hiện những việc này nhất thì chỉ có thể là hắn ta!
Diệp Viễn phát hiện bản thân bị vây trong một tư duy cố định.
Hắn cho rằng Nhan Ngọc Chân đã chết.
Nhưng ai từng nhìn thấy đối phương thật chết rồi?
Người cùng thời đại với hắn đã sớm tan thành mây khói.
Ngay cả Trác Bất Phàm cũng đã bước lên đường đi Tây Thiên.
Như vay Nhan Ngọc Chan that đa chết rồi sao?
Chưa chắc!
"Ha ha, xem ra ngươi đã đoán được rồi! Không hổ là người ta lựa chọn!" Thiên Nhân Tứ Suy bị Diệp Viễn ngăn lại chợt phát ra một trận cười quái dị.
Toàn thân Diệp Viễn chấn động, nhìn chằm chằm đối phương, lại phát hiện ánh mắt đối phương đã thay đổi.
Tựa như ... biến thành một người khác.
"Nhan Ngọc Chân!" Diệp Viễn gần từng chữ một.
"Là ta!"
Đối phương cũng không chối, cười đáp: "Ngươi tiến bộ còn nhanh hơn ta tưởng tượng! Cang khiến ta không ngo là Thong Thiên Sơn lại có thể tiến hóa thành Hồng Mông chí bảo trong tay của ngươi!"
Diệp Viễn nằm mơ cũng không ngờ được, Ngọc Chân Thánh tôn từng hô phong hoan vũ Ngu đại Thiên Vực, chủ nhân trước của Thông Thiên Sơn còn chưa chết!
"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ly Nhi bọn họ ở nơi nào?" Giọng nói của Diệp Viễn lạnh đến mức muốn đông cả giới này lại.
Diệp Viễn lúc này gần như muốn nổ tung rồi.
Vừa nghĩ tới luôn có một đôi mắt sau lưng nhìn mình trưởng thành, hắn đã không rét mà run.
Huống chi, Nhan Ngọc Chân còn bắt đám người Ly Nhi đi.
'Nhan Ngọc Chân' khe cười: "Diệp Viễn, ngươi là kẻ thông minh nhất, có thiên phú nhất mà ta từng gặp! Thậm chí không kém hơn Trác Bất Phàm chút nào! Vậy nên ... ngươi hẳn đã đoán ra ta muốn làm gì mới phải chứ?"
Diệp Viễn đè nén lửa giận trong lòng, trầm giọng nói: "Ngươi muốn ta tiến vào Thánh La bí cảnh?"
Diệp Viễn không ngốc, vị trí lối đi chợt nổ tung, Thánh La bí cảnh bất ngờ mở ra, e là đều không tránh được liên quan tới Nhan Ngọc Chân.
Bằng không đang yên đang lành sao có thể sinh ra biến cố như vậy được?
Nhan Ngọc Chân gây ra động tĩnh lớn như vậy, thoạt trông chính là vì muốn mọi người tiến vào Thánh La bí cảnh.
Đương nhiên, hắn muốn Diệp Viễn tiến vào Thánh La bí cảnh nhất.
Nhưng Diep Viễn rõ rang se không ngoan ngoan đi vào khuôn khổ, vậy nên hắn mới bắt đám người Ly Nhi.
Toàn bộ chuyện này tựa như đều bị Nhan Ngọc Chân nắm trong lòng bàn tay.
"Thông minh! Ta nên cẩn thận hơn khi giao tiếp với ngươi. Thế nên, vì lý do an toàn, ta đã đưa người thương và những người có chút quan hệ với ngươi vào giữa vài ngàn tiểu thế giới rồi. Chỉ có ta biết bọn họ ở đâu! Tất nhiên, bọn họ đều rất an toàn, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, bọn họ sẽ vẫn luôn rất an toàn!" 'Nhan Ngọc Chân' cười nói.
Diệp Viễn lạnh lùng nhìn 'Nhan Ngọc Chân', trầm giọng nói: "Ngươi lấy Thông Thiên Tâm, tìm kiếm truyền nhân tại Thông Thiên Giới, đánh vỡ ranh giới Thông Thiên Giới, trở thành cường giả Thiên Vị! Mục đích đều là vì hôm nay sao?"