Thánh Hoàng Thiên của ngươi đã chết rồi, còn dọa ai nữa?
Nguy cơ của Ngọc Chân Thiên Tông sẽ lập tức ập xuống!
Cả người Trần Thái chấn động, trợn trừng mắt với Diệp Viễn, gần như sắp bốc
lửa.
Người này đang nói với mình, ta đã giết cường giả Thánh Hoàng Thiên của các ngươi, thế mà các ngươi vẫn còn lấy tên đó ra để uy hiếp ta, đây đúng là vô sỉ tới cực điểm.
Nhưng cố tình, hắn ta lại chẳng có cách nào với Diệp Viễn!
Tức thật đấy!
“Ha ha, Trần tông chủ, ngươi xác định ... Muốn ta quỳ xuống nhận sai?" Diệp Viễn nhìn Trần Thái, cười như không cười nói.
Sắc mặt Trần Thái thay đổi liên tục, cuối cùng, hắn ta bước qua một bên, tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình.
Mọi người nhìn thấy một màn này, cả đám đều sợ ngây người.
Đã xảy ra chuyện gì?
Tiểu tử kia mới nói một câu, đã khiến Trần tông chủ nhượng bộ lui binh?
Chưởng môn Thiên Tông, đây tuyệt đối là nhân vật cấp bậc bá chủ.
Thánh Hoàng không ra, ai dám tranh phong!
Bá chủ cỡ này, thế mà lại bị một tiểu tử vô danh tiểu tốt, dọa lui chỉ bằng một câu!
Sự chấn động trong lòng bọn họ, có thể hiểu được.
Đường Quyền nhíu mày, trầm giọng nói: "Trần tông chủ, ngươi có ý gì?"
Trần Thái hít sâu một hơi, thản nhiên nói: "Không có ý gì, chuyện này Ngọc Chân Thiên Thắn ta không quản được!"
Sắc mặt Đường Quyền xanh lè, hừ lạnh nói: "Hay lắm, Đường mỗ lĩnh giáo!"
Trần Thái chỉ cảm thấy trong miệng đắng chát, Thất Tinh Thiên Tông, đã đắc tội chắc rồi.
Nhưng hắn ta cũng hết cách rồi!
So sánh hai việc, hắn ta chỉ có thể lựa chọn đắc tội Thất Tinh Thiên Tông mà thôi.
"Chẳng qua, Thất Tinh Thiên Tông ta muốn thảo phạt ai, căn bản là không cần phải mượn sức của người khác! Tiểu tử, bổn trưởng lão cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, quỳ hay không quỳ?" Đường Quyền nhìn Diệp Viễn, lạnh lùng nói.
Diệp Viễn nhìn Đường Quyền, cười nói: “Chít chít meo meo đến tận giờ, không phải là vì muốn làm màu sao? Chỉ tiếc, ngươi tìm nhầm đối tượng rồi!"
Đường Quyền hơi nhíu mày, có vẻ đã thực sự tức giận.
Hắn ta hừ lạnh một tiếng, nói: "Hay lắm! Đã rất nhiều năm, không có kẻ nào dám khiêu khích Thất Tinh Thiên Tông ta nữa! Ngày hôm nay, bổn trưởng lão sẽ giết gà dọa khỉ!”
Dứt lời, han ta bước ra một bước, khí thế đáng sợ tới cực điểm.
Bộ dạng kia, rõ ràng đã đạp nửa bước vào Thánh Hoàng Thiên.
"Thất Tinh Bộ, Thiên Khôi Chưởng! Đây chính là hai tuyệt học lớn của Thất Tinh Thiên Tông, xem ra Đường trưởng lão đã thật sự nổi giận rồi!"
“Tiểu tử kia đúng là không biết trời cao đất rộng! Hắn ta cho rằng mang một con hỗn độn dị chủng là vô địch thiên hạ à?"
“Ha ha, người trẻ tuổi ấy mà, luôn cho rằng mình vô địch thiên hạ!"
Đường Quyền vừa ra tay, thanh thế tuyệt đối không phải bán Thánh Hoàng Thiên bình thường có thể so sánh được.
Tuyệt học của Thất Tinh Thiên Tông chính là võ kỹ đỉnh phong ở Chân Dương Thiên Vực.
Một khi xuất hiện, tuyệt đối là vô cùng dọa người.
Diệp Viễn lại không hề có cảm giác gì, chỉ cười nhạt nói: "Đại Hoàng, đỏm lên
đi!"
Đại Hoàng u oán nhìn Diệp Viễn một cái, thân thể đột nhiên ưỡn ẹo.
"Diệp đại sư, ngươi như vậy, Đại Hoàng rất khó làm đấy!"
Nói tới nói lui, Đại Hoàng vẫn phát động Móng Lắng Lơ!
Phụt!
Nhìn thấy một con trâu bày ra bộ dạng õng ẹo như vậy, tất cả mọi người đều cực kỳ buồn cười.
Một màn này, thực sự quá khôi hài.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!