"Hay rồi đây! Bán Thánh Hoàng Thiên ra tay, tiểu tử kia hết kiêu ngạo nổi rồi, đúng không?”
"Đánh mặt người ta sảng khoái nhất thời, hậu quả lại rất nghiêm trọng nha!"
"Chọc ai thì không chọc, cứ muốn đi chọc đệ nhất đại tông của Chân Dương Thiên Vực, Thất Tinh Thiên Tông chứ. Một phi thăng giả, thực sự là không biết sống chết!"
Thấy Dường Quyền vừa lên tiếng, không ít người đều ôm tâm tư cười trên nỗi đau của người khác.
Đa số người ở đây đều là cường giả bản địa, đối với phi thăng giả vốn đã không chào đón.
Tự nhiên càng không hi vọng Diệp Viễn cưỡi lên đầu bọn họ.
Trần Thái hơi híp hai mắt, lạnh lùng nói: "Còn có việc này à? Tiểu tử, ngươi dám ra tay với người Thất Tinh Thiên Tông ở trên địa bàn của Ngọc Chân Thiên Tông! Bây giờ quỳ xuống thỉnh tội với Đường trưởng lão bổn tông có thể đảm bảo cho ngươi không chết!"
Lữ Chính Tín đa chet, Ngọc Chan Thiên Tông cần một minh hữu mạnh mẽ.
Thất Tinh Thiên Tông, rõ ràng chính là minh hữu tốt nhất.
Sự sống chết của một phi thăng giả, sao hắn ta phải để ý chứ?
Dùng chuyện này để giao hảo với Đường Quyền tất nhiên là rất có lợi nó.
Chỉ là hắn ta không biết, người giết chết Lữ Chính Tín, khiến Ngọc Chân Thiên Tông rơi vào nguy cơ trước nay chưa từng có chính là Diệp Viễn và Đại Hoàng!
Trần Thái vừa tỏ thái độ, đúng là vô cùng có trọng lượng.
Hai đại thiên tông cùng tỏ thái độ, nếu như Diệp Viễn còn không cúi đầu, Chân Dương Thiên Vực này không còn chỗ cho hắn dung thân.
"Này, tiểu tử, cúi đầu nhận sai đi! Nể mặt Đại Hoàng, lát nữa ta đứng ra giúp ngươi hoà giải, giữ lại tu vi của ngươi. Chắc bọn họ vẫn có thể cho ta chút mặt mũi.”
Vô Phương đạo nhân chẳng biết lúc nào đã chen đến bên cạnh Diệp Viễn, ghé sát tai hắn nhỏ giọng nói.
Diệp Viễn có hơi bất ngờ nhìn hắn một cái, không ngờ tên này thế mà lại nói ra lời như vậy.
Trong lúc này, lại dám đối đầu với hai đại thiên tông, từ đó ít nhất có thể thấy được, Vô Phương đạo nhân cũng là một tên điên.
Đối với con mồi hắn ta cảm thấy hứng thú, hắn ta có thể bất chấp hậu quả.
Diệp Viễn mỉm cười, nói: "Không cần. Mấy tên rác rưởi này ta còn không để vào mắt.”
Vô Phương đạo nhân cười nhạo nói: "Tiểu tử, ngươi cũng đề cao bản thân quá đấy! Chắc là ngươi không biết, bước một chân vào Thánh Hoàng Thiên có nghĩa như thế nào! Hơn nữa, Thất Tinh Thiên Tông không chỉ có mỗi Đường Quyền là bán Thánh Hoàng Thiên!”
Có thể trở thành đe nhat tong ở Chân Dương Thiên Vực, Thất Tinh Thiên Tông há có thể khinh thường?
Bán Thánh Hoàng Thiên, chẳng qua chỉ là tiêu chuẩn của tông môn.
Diệp Viễn chỉ cười, nhìn Trần Thái nói: "Lời cảnh cáo vừa rồi của Trần tông chủ khí phách thật! Mấy ngày nay ở Ngọc Chân Thiên Tông, phát hiện phong cảnh của hậu sơn thật sự không tệ đâu!"
Lời này vừa nói ra, những người khác không cảm thấy có việc gì, nhưng đầu của Trần Thái lại nổ tung.
Trong lòng hắn ta lập tức nhấc lên sóng to gió lớn.
Đây là cảnh cáo!
Vừa rồi hắn ta đã cảnh cáo điều gì?
Hắn ta lấy cường giả Thánh Hoàng Thiên của Ngọc Chân Thiên Tông để cảnh cáo mọi người!
Như vậy, hậu sơn đại biểu cho cái gì?
Ngọc Kỳ Phong chính là hậu sơn của Ngọc Chân Thiên Tông!
Hai điểm này kết hợp lại với nhau, ý nghĩa không cần nói cũng đã hiểu rồi!
Diệp Viễn rõ ràng là đang nói, Thánh Hoàng Thiên của Ngọc Chân Thiên Tông ngươi đã chết rồi, còn đứng đây uy hiếp người khác à?
Thực sự là buồn cười mà!
Lữ Chính Tín nga xuống, đay tuyet đoi là bí mat trong bí mật.
Toàn bộ Ngọc Chân Thiên Tông cũng chỉ có hai người là hắn ta và đại trưởng lão biết.
Như vậy, Diệp Viễn làm sao mà biết được?
Chỉ có một khả năng!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!