Diệp Viễn cau mày nói: “Kỳ quái, nếu Ngọc Kỳ Phong này được xưng là cấm địa, không có khả năng chỉ là một ngọn núi trơ trọi đi? Lẽ nào ... "
Ánh mắt của hắn, nhìn về phía vực sâu vạn trượng phía trước!
"Đại Hoàng!"
Diệp Viễn khẽ quát một tiếng, thả người nhảy xuống, cùng Đại Hoàng rơi xuống vực sâu vạn trượng.
Có điều lúc này, trong lòng Diệp Viễn lại có hơi hồi hộp một chút.
Một luồng sức mạnh mạnh mẽ mà quỷ dị khiến thân hình của hắn cấp tốc rơi xuống!
Theo tốc độ rơi này, tuy hắn là cường giả Ngọc Hoàng Thiên, cũng chắc chắn phải chết!
"Nhanh thuc giuc Vạn Giới Sơn!" Trong thức hải, Di Thiên nói với Diệp Viễn.
Diệp Viễn bừng tỉnh đại ngộ, vội vã lại lấy ra Thông Thiên Sơn, đồng thời rót thần nguyên vào kích phát nó.
Thân hình của Diệp Viễn bỗng nhiên dừng lại, đúng là trôi lơ lửng ở không trung.
Thấy vậy, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Đại Hoàng dù sao cũng là Thánh Hoàng Thiên, tuy có hơi chật vật nhưng miễn cưỡng còn có thể ổn định thân hình.
Diệp Viễn chảy mồ hôi đầy đầu, nói: "Vẫn là khinh thường mà! Không ngờ tới mặt sau vách núi này vẫn còn có sức mạnh quỷ dị như thế. Sức mạnh này cũng không phải là cấm chế, tựa hồ là do thiên nhiên hình thành."
Trong thức hải, Di Thiên cũng hưng phấn nói: "Tiểu tử thối, ngươi nhặt được bảo bối rồi! Hồng Mông chi khí, nặng như ngàn tấn! Đây là lực trường do Hồng Mông Khí hình thành nên! Bên trong ngọn núi này tuyệt đối có Hồng Mông chi khí! Có nó, Vạn Giới Sơn của ngươi có thể thăng cấp tới Hồng Mông chí bảo!"
Diệp Viễn nhướng mày, vui mừng nói: "Còn có việc này sao? Thật đúng là có được không tốn chút sức mà!"
Kể từ khi biết lai lịch chân chính của Thông Thiên Sơn, lúc nào Diệp Viễn cũng muốn khôi phục nó về trạng thái đỉnh phong lúc trước.
Không nghĩ tới là lại gặp được Hồng Mông Khí ở đây!
Di Thiên nói: "Ngươi thúc giục Vạn Giới Sơn tìm kiếm khu vực lực trường cường đại nhất, nơi ấy, chính là cửa vào!"
Diệp Viễn khẽ gật đầu, bắt đầu thúc giục Thông Thiên Sơn.
Hắn buông thả thể xác và tinh thần, chỉ dùng Thông Thiên Sơn để cảm ứng.
Thần nguyên được rót vào càng nhiều, có nghĩa lực trường nơi đó càng mạnh.
Rất nhanh, hắn đã thấy được một cái cửa động sâu thẳm ở trên vách đá!
"Chính là nó!" Diệp Viễn hơi hưng phấn nói.
Hắn có thể cảm ứng được, bên trong tản phát ra từng trận dao động thần bí.
Đại Hoàng nhìn thấy một màn này cũng không khỏi tấm tắc kêu kỳ lạ.
Vào hang động, Diệp Viễn không khỏi cảm thán nói: "Dù cho biết trên vách đá này có trọng bảo nhưng nếu không có thực lực Thánh Hoàng Thiên cũng không thể làm được!"
Mặc dù hắn đã vận dụng quy tắc không gian cũng không thể khắc phục lực trường quỷ dị kia.
Cường giả Ngọc Hoang Thiên bình thường tới đây thì chỉ có một kết cục, đó chính là ngã chết.
Đại Hoàng gật đầu nói: “Lực trường này có chứa thiên uy, tương đối đáng sợ! Muốn tới đây, ít nhất cũng phải có thực lực bước một chân vào Thánh Hoàng Thiên!"
Hai người đi vào trong dọc theo cửa động, càng đi sâu vào càng cảm giác được một luồng dao động cường đại truyền đến.
Tia sáng, dần dần nhiều hơn.
Bên trong cũng càng ngày càng rộng.
Diệp Viễn thấy ở phía trước có một quả cầu chắn màu trắng sữa chặn lối đi.
Hắn có thể cảm nhận được, trong quả cầu chắn màu trắng sữa này tản phát ra từng khí tức hỗn độn.
Mà trong hỗn độn đó, có một ít đoàn khí màu vàng nhạt tản mát ra khí tức càng ngưng thực và huyền diệu.
Hắn đây chính là Hồng Mông Khí theo lời Di Thiên nói rồi.
"Không nghĩ tới, trong tông môn nho nhỏ này lại có một Giới Bích! Khó trách lại có thể gặp phải Hồng Mông Khí ở đây! Có lẽ khối Vạn Giới Sơn này xuyên qua Giới Bích mới lưu lạc nơi đây! Tên ngu xuẩn có được Vạn Giới Sơn kia chắc chắn không biết sức mạnh này chính là Hồng Mông Khí, cực kỳ ngu xuẩn!" Di Thiên nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!