Trên thực tế, trong những cường giả Ngọc Hoàng Thiên lần này tới cũng có một vài người là người phi thăng.
Nhưng mà người dám đến đều là hạng người có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Ví dụ như Vô Phương Đạo Nhân.
Đừng nhìn han ta bị Đại Hoang đạp một cu mà lầm, thật ra thực lực của hắn ta rất mạnh.
Vô Phương Đạo Nhan co mot cai tui can khon, trong tui co đe mười chan linh!
Trong đó còn có hai nhân vật Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn cực mạnh.
Thật ra sức chiến đấu của bản thân Vô Phương Đạo Nhân là thứ yếu, mười đại chân linh này cũng đủ để hắn ta quét ngang người cùng giai.
Thử hỏi có mấy người có thể đối mặt với mười mấy chân linh cùng một lúc?
Cũng vì vậy mà Tông Duệ có vài phần kính trọng đối với hắn ta.
Giọng nói chói tai này vừa truyền ra đã lập tức có một đám người vây quanh.
Kẻ dẫn đầu là một thanh niên áo xanh chỉ vào mũi Diệp Viễn mà nói: "Tiểu tử, thức thời thì mau cút xuống núi! Ở chỗ này thì lúc nào ngươi cũng có thể không toàn mạng!”
kỳ.
Thực lực của thanh niên áo xanh này không tệ, đã là Ngọc Hoàng Thiên trung
Xem dáng vẻ của hắn ta thì rất có uy vọng trong đám người này.
Còn như Tông Duệ lại không có ý xuất thủ, luôn giữ thái độ xem kịch vui.
Hắn ta là chủ nhà thì không nên đuổi người, nhưng có người ra tay thì hắn ta cũng sẽ không để ý.
“Có nghe hay không, Vệ Duật trưởng lão bảo ngươi cút, không nghe thấy à?"
"Tiểu tử, chút thực lực ấy của ngươi không có tư cách vào bí cảnh đục nước béo cò đâu, hiểu chưa?"
"Ngưoi cho rang ngưoi cuoi mot con Đại Hoang Ngưu thì có thể trở thành như Vô Phương sư huynh hay sao? Đừng có mà bắt chước lung tung!"
...
Vệ Duật vừa mở miệng đã lập tức có rất nhiều người phụ họa.
Trong này thậm chí có vài tên Ngọc Hoàng Thiên thượng kỳ.
Có thể thấy được địa vị của Vệ Duật cao bao nhiêu.
Nhưng Diệp Viễn lại lơ đễnh, hiếu kỳ hỏi: "Vệ Duật là ai vậy, rất lợi hại đúng không?"
“Ha ha ha, ngay cả Vệ Duật trưởng lão cũng không nhận ra mà tên tiểu tử này lại dám đến Ngọc Chân Thiên Tông!" Lập tức có người cười vang nói.
Thấy Diệp Viễn bị nhắm vào, Vô Phương cười nói: "Diệp huynh đệ, Vệ Duật là thiên tài đệ nhất của Thất Tinh Thiên Tông, đệ nhất tông môn của Chân Dương Thiên Vực! Đừng nhìn hắn chỉ có Ngọc Hoàng Thiên trung kỳ, thực lực của hắn gần như có thể so với Ngọc Hoang Thien đại vien man! Cũng là thiên tài trẻ tuổi có hy vọng đột phá Thánh Hoàng Thiên nhất!"
Diệp Viễn 'à' một tiếng, bày tỏ đã hiểu rõ.
Địa vị của Vệ Duật này trong Thất Tinh Thiên Tông tương tự với Lạc Vân Khinh.
Nhưng ma bay gio chỉ so la thuc luc của Lạc Van Khinh đa sớm vượt qua Vệ Duật này rồi.
“Há, Diệp huynh đệ, nếu như ngươi đổi Đại Hoàng cho ta, ta chẳng những tặng Tử Phượng Hắc Đồng Ung cho ngươi mà còn có thể giúp ngươi tháo vây trước mắt, được không?" Lúc này Vô Phương Đạo Nhân nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nói.
Tên này vừa lên tiếng thì sắc mặt mọi người đã thay đổi.
Danh tiếng của Vô Phương Đạo Nhân cũng không phải là nói chơi.
Sắc mặt Vệ Duật trầm xuống, lạnh lùng nói: "Vô Phương huynh, lẽ nào ngươi muốn làm kẻ địch của Thất Tinh Thiên Tông?"
Vô Phương Đạo Nhân cười hì hì nói: "Ta không muốn làm kẻ địch của Thất Tinh Thiên Tông, nhưng mà lão đạo ta lại càng thích con Đại Hoàng Ngưu này hơn! Thế nào, Diệp huynh đệ?"