“Hừ! Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói à! Ai bảo ngươi xen vào việc người khác, rước phiền phức lớn như vậy vào thân? Ngươi thật sự cho rằng xách theo thanh Long Tuyền Kiếm là có thể vô địch thiên hạ đấy à? Vô Cực Thiên Vị thì vẫn chỉ là Vô Cực Thiên Vị mà thôi!"
Diệp Viễn vừa mở miệng, Di Thiên đã khó chịu trách Diệp Viễn xen vào việc của người khác.
Thạc Ngôn sống hay chết có liên quan gì đến hắn ta đâu?
Vì một người không liên quan đặt bản thân vào chốn nguy hiểm, đối với Di Thiên mà nói đó là chuyện rất ngu ngốc.
Diệp Viễn lại nói: "Ngươi và ta cũng là những người không liên quan với nhau, vì sao ngươi lại dám đem bản thân gửi gắm cho ta? Chẳng lẽ ngươi không sợ sau này ta sẽ lấy long tâm của ngươi à? Đừng nói cái gì mà cảnh giới của ta thấp, ta muốn lấy cũng không được, tương lai sau này chắc chắn bản lĩnh sẽ cao lên thôi! Ngươi không sợ ta lấy oán trả ơn à?"
Di Thiên bị Diệp Viễn đáp trả lại như vậy á khẩu không trả lời được.
Hắn ta và Diệp Viễn đã ở chung một thời gian, biết hắn là người có cá tính.
Nếu Diệp Viễn là tiểu nhân thì hắn ta đã sớm lấy mạng Diệp Viễn rồi.
Nếu không chờ sau này Diệp Viễn mạnh lên rồi, hắn ta căn bản không thể khống chế được nữa.
Với năng lực của Diệp Viễn, cho dù không có hắn ta trợ giúp thì trong tương lai thực lực cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
Di Thiên đã nhìn ra điểm này từ lâu.
Di Thiên thở dài nói: "Ngươi muốn làm anh hùng, ta lại phải chịu tội! Ngươi buông lỏng tinh thần ra để ta khống chế thân thể ngươi đi! Ta chỉ có sức lực đánh một đòn, sau khi hạ được Bát Ban Báo thì ngươi phải chạy ngay lập tức, hiểu chưa?"
Diệp Viễn nghe vậy mừng rỡ, uy hiếp lớn nhất của hắn chính là Bát Ban Báo.
Nếu có thể giết hắn ta, hắn đương nhiên nắm chắc chạy được!
Diệp Viễn nghe theo buông lỏng tinh thần, sau đó cảm thấy sức mạnh Chân Long hùng hồn tới cực điểm từ long tâm chảy xuôi rồi lan ra khắp người.
Trong nháy mắt Diệp Viễn cảm giác toàn thân tràn ngập sức mạnh.
Nhưng mà cùng lúc đó hắn cũng mất đi quyền khống chế thân thể.
"Tiểu tử, mùi vị bị đóng đinh thế nào? Ha ha, ngươi cũng chớ có trách ta, muốn trách thì trách ngươi xen vào việc của người khác!" Bát Ban Báo vẫn chưa nhận ra tình hình, vô cùng đắc ý nói.
Nhưng vào lúc này, một sức mạnh đáng sợ từ trên người Diệp Viễn trào ra.
Luồng sức mạnh này mạnh đến nỗi làm tim hắn ta đập cực nhanh, thậm chí còn khủng khiếp hơn so với uy áp của Thạc Ngôn ở bên kia truyền đến.
Loại sức mạnh huyết mạch này làm hắn ta có xúc động muốn quỳ lạy.
Sắc mặt Bát Ban Báo lập tức thay đổi, nhanh chóng lùi ra thật xa.
Tốc độ của hắn ta đã nhanh tới cực hạn rồi, một cái lắc mình đã cách xa trăm trượng.
Nhưng Di Thiên đương nhiên sẽ không cho hắn ta cơ hội chạy trốn.
"Tiểu tử, nhớ kỹ cảm giác một quyền này! Nó gọi là 'Cửu Thiên Hóa Long Quyền', tu luyện đến cảnh giới cuối cùng có thể đánh vỡ bầu trời, đập nát ngân hà!" Diệp Viễn mở miệng nhưng mà là Di Thiên nói.
Tuy rằng Diệp Viễn bị thu hồi quyền khống chế thân thể nhưng hắn vẫn là chủ nhân của thân thể này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!