Thịch thịch!
Thịch thịch!
Bên tai Diệp Viễn đột nhiên truyền đến âÂm thanh tiếng tim đập rất nhanh.
Bóng tối rút đi, một trái tim hiện ra trước mặt Diệp Viễn.
Bỗng nhiên, trái tim bắt đầu thu nhỏ, thu nhỏ hơn nữa.
Cuối cùng hóa thành một viên tinh thạch nhỏ xinh màu đỏ, bay về phía Diệp Viễn.
"Nó là long tâm của ta, về sau sẽ trú ngụ trên người ngươi. Long khí trong long tâm sẽ tẩm bổ cho huyết mạch chân long, đối với ngươi rất có lợi! Hi vọng một ngày kia, ngươi có thể dẫn ta về nhà!" Âm thanh của Di Thiên truyền ra từ trong long tâm.
Nói xong, cũng không đợi Diệp Viễn cự tuyệt, long tâm đã trực tiếp bay vào trong mi tâm của Diệp Viễn, biến mất không còn dấu vết.
Diệp Viễn cảm giác thấy như có một cơn mưa xuân đang làm dịu huyết mạch toàn thân hắn.
Cảm giác này, làm cho hắn vô cùng sảng khoái.
"Di Thiên tiền bối yên tâm, Diệp Viễn đã đồng ý với chuyện của ngài, tất nhiên sẽ làm được!" Diệp Viễn kiên định nói.
...
Bên ngoài động đá vôi, các cường giả trẻ tuổi của thất đại Hải tộc đã tập hợp xong.
Nhưng vẫn có không ít người, đã vĩnh viễn nằm lại vùng đất Long Miên.
Có mấy nhà vui cũng có mấy nhà buồn.
Có người ngã xuống, tất nhiên cũng có người đắc đạo.
"Chúc mừng Du Thanh huynh, trong số chúng ta chỉ sợ ngoại trừ Cảnh Phỉ muội tử ra, thì ngươi chính là người thắng lớn nhất rồi!" Mộc Sâm cười cười, nói với Du Thanh.
"Đây chỉ là chuyện trong dự tính! Vui nhất là rốt cuộc thì tên kia người cũng không ra được nữa rồi! Ngươi xem, lúc trước ta đã nói thế nào, cảm nhận được vùng đất Long Miên triệu hoán, được vùng đất Long Miên che chở, chưa chắc đã là chuyện tốt đẹp gì! Bây giờ, quả là như vậy đúng không?"
Du Thanh rất hài lòng, cực kỳ hài lòng.
Lần này tiến vào vùng đất Long Miên, hắn ta đã nhận được không ít cơ duyên, tu vi trực tiếp đạt đến cảnh giới Vô Cực Thiên Vị đại viên mãn!
Không chỉ có như vậy, hắn ta còn chiếm được một môn bí pháp của Long tộc, có thể khiến sức mạnh huyết mạch của hắn ta không ngừng tịnh tiến!
Đã có môn bí pháp này, tương lai hắn ta có thể trở thành chân long cũng chưa biết chừng.
Đương nhiên, khiến hắn ta hài lòng nhất vẫn là Diệp Viễn vẫn chưa đi ra!
Cấm chế trên vùng đất Long Miên đang thong thả khép lại, sẽ lập tức khôi phục lại như lúc ban đầu.
Còn chưa đi ra, cơ bản là đã xác định không có cách nào đi ra nữa.
Hắn ta cực kỳ tin chắc, lời triệu hoán của sức mạnh thần bí kia chính là một cái hố to.
Diệp Viễn tiến vào, tất nhiên đã chết ở bên trong rồi.
Chuyện này, thậm chí so với hắn ta đột phá cảnh giới và đạt được bí pháp của Long tộc thì còn hài lòng hơn.
"Ha ha ha, Du Thanh huynh quả nhiên liệu sự như thần! Tên nhãi rắm chó kia xem ra là đã chết ở bên trong rồi!" Mộc Sâm hướng về phía Du Thanh, giơ ngón tay cái lên, cười to nói.
Mộc Sâm cũng rất hài lòng!
Du Thanh đắc ý nói: "Ha ha, tên này tự cho mình là thiên tài, nhưng lại chính là một tên ngu ngốc chính thống! Đây rõ ràng là một cái bẫy, hắn lại cứ như vậy mà nhảy vào."
"Hừ! Diệp Viễn ca ca sẽ không chết, hắn nhất định sẽ đi ra!" Tiểu Long Nữ cong môi, khó chịu nói.
Nhắc tới chuyến đi tới vùng đất Long Miên này, người thắng lớn nhất không ai qua được Tiểu Long Nữ rồi.
Sức mạnh huyết mạch của nàng đã đạt tới trình độ bát đoạn đỉnh phong khủng bố, khoảng cách với cửu đoạn chỉ có nửa bước nữa thôi!
Trừ cái lần đó ra, nàng vẫn còn dưới sự trợ giúp của Diệp Viễn nàng còn nhận được không ít thứ tốt.
Những thứ này đều có thể tăng cao sức mạnh huyết mạch.
Đã có những thứ này, Tiểu Long Nữ tiến hóa đến cảnh giới chân long, gần như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Hơn nữa, cảnh giới của Tiểu Long Nữ cũng đã trực tiếp vượt đến Vô Cực Thiên Vị đại viên mãn!
Tiến bộ của nàng, thậm chí so với Du Thanh thì còn lớn hơn nhiều!
Phải biết rằng, nàng chính là từ Vô Cực Thiên hạ kỳ thăng lên đó.
Những thứ tốt của Long tộc, Diệp Viễn một cái cũng không cần, đưa hết cho Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ thích trò đùa ác nhưng không có nghĩa là nàng không biết phân biệt tốt xấu.
Nàng đối với Diệp Viễn, vốn đã cực kỳ có thiện cảm.
Bây giờ, đối với Diệp Viễn lại càng cảm kích.
Cho nên khi nàng thấy bộ dạng nhìn có vẻ hả hê của Du Thanh thì mới cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cách đó không xa, Hắc Giao Vương cũng đang nhíu mày, mặt trầm như nước.
Hắn ta hết sức coi trọng Diệp Viễn, cho là chắc chắn hắn sẽ không ngã xuống ở vùng đất Long Miên.
Ai ngờ hắn lại thất bại!
Nếu như không phải là không có cách nào tiến vào vùng đất Long Miên, lúc này hắn ta chỉ hận không thể xông vào luôn.
Lời nói của Du Thanh làm cho hắn ta có chút bực bội không tên.
Mà đúng lúc này, cấm chế trên vùng đất Long Miên cuối cùng cũng hoàn toàn khép lại.
Du Thanh cười to nói: "Cảnh Phỉ muội tử, cứ cho là Diệp Viễn ca ca của ngươi không chết thì cũng không có khả năng đi ra nữa! Cấm chế này đến cường giả Thánh Hoàng Thiên cũng không phá nổi, ngươi cảm thấy hắn còn có thể đi ra không? Ha ha ha..."
Nói đến chỗ hưng phấn, Du Thanh cất tiếng cười to.
"Om sòm!"
Du Thanh đang đắc ý, một bàn tay của Hắc Giao Vương đã vung tới đây rồi.
Đại cao thủ đã bước một chân vào Thánh Hoàng Thiên, hắn ta không kịp phản ứng, đã trực tiếp bị một cái tát đánh bay.
Tất cả mọi người đều câm như hến.
Chẳng ai ngờ, Hắc Giao Vương lại nổi giận lớn như vậy.
Du Thanh ôm mặt, kinh ngạc nói: "Hắc Giao Vương, ngươi... ngươi dám đánh ta?"
Hắc Giao Vương trầm mặt, nói: "Còn dám om sòm, bây giờ bổn vương sẽ giết ngươi! Tên Gia Lan kia, còn có thể làm gì được bổn vương chứ?"
Du Thanh biến sắc, bây giờ mới biết Hắc Giao Vương đang thật sự nổi giận.
Nhưng hắn ta không biết tại sao Hắc Giao Vương lại đột nhiên tức giận.
Chẳng lẽ là vì tên tiểu tử Diệp Viễn kia?
Có thể, Diệp Viễn đối với Hắc Giao Vương cũng không tính là cung kính, thậm chí còn có chút khiêu khích, Hắc Giao Vương không có lý do gì ưa thích hắn mới đúng.
Không hiểu nổi!
Chẳng qua Hắc Giao Vương tức giận, tự nhiên hắn không dám lên tiếng nữa, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Hiện tại hắn ta còn chưa có tư cách khiêu chiến với Hắc Giao Vương, ngay cha hắn đến, nhiều lắm cũng là cùng Hắc Giao Vương tám lạng nửa cân mà thôi.
"Ngươi... Các ngươi mau nhìn!" Đúng lúc này, bỗng nhiên có người kêu lên.
Âm thanh kia giống như đã gặp quỷ vậy.
Hắc Giao Vương cùng Du Thanh, đều quay lại nhìn theo tiếng kêu, lại không khỏi trợn mắt há mồm.
Diệp Viễn, cứ như vậy mà nghênh ngang từ vùng đất Long Miên đi ra.
Những sức mạnh cấm chế kia, giống như là không tồn tại!
"Điều... Điều này sao có thể chứ? Hắn... Hắn là làm sao mà làm được? Những cấm chế này tại sao lại không giết hắn? Hắn... Hắn thế mà lại không chết!" Vẻ mặt Du Thanh lộ rõ sự khiếp sợ, một hơi hỏi xong mấy vấn đề.
Nhưng không ai có thể trả lời hắn.
Bởi vì ngay cả Hắc Giao Vương, cũng không biết có chuyện gì xảy ra.
Tình cảnh trước mắt, là chuyện chưa bao giờ vùng đất Long Miên xảy ra.
"Thật khó mà tin nổi! Cấm chế đã khôi phục, hắn lại còn có thể đi ra ngoài!"
"Không phải là hắn đã chết rồi à, tại sao lại sống lại?"
"Đáng chết, mệnh của tiểu tử này đúng là lớn thật đấy!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!