"Sao... Tại sao lại như vậy?"
Sắc mặt mọi người hoàn toàn thay đổi, rõ ràng là đã bị một màn này dọa sợ.
Thao tác con mẹ nó gì đây hả!
Ai ra tay với Diệp Viễn thì trực tiếp bị giết chết?
Cái này thì còn chơi cái rắm gì chứ!
Nếu nói cái trước là trùng hợp, vậy ba người vừa mới rồi đã xảy ra chuyện gì?
Nhớ lại trước khi Diệp Viễn tiến vào đã từng nói có thứ thần bí nào đó đang triệu hoán hắn, nếu bọn họ còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, vậy chính là một đám heo rồi!
"Đây rốt cuộc là cái quỷ gì vậy! Tại sao vùng đất Long Miên lại bảo hộ người này?" Du Thanh tràn đầy khó hiểu nói.
"Dựa vào cái gì! Tên này dựa vào cái gì có thể lọt vào mắt xanh của vùng đất Long Miên!" Mộc Sâm lộ ra vẻ mặt không cam lòng nói.
Nguyên cả đám cường giả trẻ tuổi đều không cam lòng, phẫn nộ, đồng thời còn xen lẫn cả cảm giác sợ hãi.
Ban đầu bọn họ vốn định sau khi tiến vào vùng đất Long Miên sẽ liên thủ để đối phó với tên ngoại lai như Diệp Viễn.
Nào biết được, đây là sân nhà của người ta!
"Dựa vào cái gì? Đương nhiên là dựa vào sức mạnh huyết mạch của ta! Ta đã sớm nói các ngươi đều là một đám ngụy long. Bây giờ, các ngươi còn không phục à? Ừm, chắc chắn là không phục rồi, nhưng vô dụng thôi." Diệp Viễn cười nói.
Một câu khiến những cường giả trẻ tuổi ở đây nghẹn họng, không trả lời được
Đúng vậy, khả năng lớn nhất chính là bởi vì sức mạnh huyết mạch của Diệp Viễn mạnh.
Chỗ này là vùng đất Long Miên, đương nhiên sẽ có vài phần kính trọng đối với người có huyết mạch thuần khiết.
"A! Cứu mạng! Có yêu quái!"
Đúng lúc này, ở sâu trong động đá vôi đột nhiên truyền đến một tiếng kêu bén nhọn.
Không phải Tiểu Long Nữ thì là ai?
Diệp Viễn nhướng mày, thân hình bỗng nhiên hóa thành một tia điện quang, chạy vọt vào sâu bên trong.
Những người khác thì đưa mắt nhìn nhau, mỗi người đều tự giác đi theo.
Đi chưa bao lâu đã thấy bên trong lối đi hẹp, Tiểu Long Nữ vừa đánh vừa lui.
Hơn mười tàn ảnh đỏ như máu đang làm cho Tiểu Long Nữ vướng trái vướng phải.
Phải biết rằng, mặc dù không có Diệp Viễn tham dự, thực lực của Tiểu Long Nữ cũng đã đạt tới Ngọc Hoàng Thiên trung kỳ.
Nhưng lúc này, dưới sự giáp công của mười mấy cái huyết ảnh, rõ ràng là Tiểu Long Nữ sắp không chống đỡ được nữa rồi.
Giống như đã phát giác được Diệp Viễn tới gần, Tiểu Long Nữ hô: "Diệp Viễn ca ca, mau tới hỗ trợ, ta sắp chịu hết nổi rồi!"
Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, lắc mình một cái đã gia nhập vào trận chiến.
Mà đúng lúc này, mười mấy cái bóng đỏ kia giống như gặp phải chuyện gì rất kinh khủng, trong nháy mắt toàn bộ đều lui bước.
Tiểu Long Nữ nhìn thấy một màn này, đôi mắt trừng đến tròn xoe.
Mà những người khác thấy tình cảnh như vậy thì lại càng thêm tin chắc vào phán đoán lúc trước.
"Oa, Diệp Viễn ca ca, ngươi thật sự rất lợi hại, hình như bọn chúng rất sợ ngươi!" Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Viễn, vẻ mặt sùng bái.
Nhưng Diệp Viễn lại chau mày, trầm giọng nói: "Con nha đầu này, chẳng lẽ lại ngứa mông rồi hả?"
Tiểu Long Nữ thè lưỡi, cười cười nói: "Người ta cũng là hiếu kỳ mà! Diệp Viễn ca ca, đừng tức giận có được không?"
Không thể không nói, Tiểu Long Nữ cực kỳ sợ Diệp Viễn.
Mà những người khác, sớm đã được lĩnh giáo Tiểu Long Nữ không sợ trời không sợ đất.
Nhìn thấy một màn này thì không khỏi tấm tắc kêu lạ.
Thứ tai họa này, cố tình lại đầu phục Diệp Viễn!
"Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì hả?" Diệp Viễn trầm giọng hỏi.
Tiểu Long Nữ nói: "Ôi trời, ta phát hiện một loại trái cây màu đỏ như máu ở phía trước, thoạt nhìn đã biết không phải vật tầm thường. Vừa muốn đi hái xuống, kết quả là những đám này lại xuất hiện, dọa chết người rồi!"
"Trái cây màu đỏ như máu?" Diệp Viễn cau mày nói.
Lời này vừa nói ra, ánh mắt những người khác đều tỏa sáng.
Ngay cả kẻ ngu cũng biết trái cây này không phải vật tầm thường rồi.
"Ừa, trái cây kia giống như được ngưng tụ từ máu vậy đó, thoạt nhìn bộ dạng có vẻ rất lợi hại! Ta vừa nhìn đã cảm thấy bất phàm nên muốn đi lên hái xuống, kết quả cái đám này lại xuất hiện. Nhưng không biết tại sao, chúng vừa nhìn thấy ngươi thì giống như là chuột thấy mèo, toàn bộ chạy hết luôn." Tiểu Long Nữ hiếu kỳ nói.
Cách đó không xa, đám người Du Thanh thì lại hận đến nghiến răng.
Còn có thể tại sao nữa, là vì vùng đất Long Miên bảo hộ Diệp Viễn chứ sao!
Hình như nguy hiểm ở đây đối với Diệp Viễn mà nói, căn bản thì không phải là nguy hiểm!
"Đi, mang ta qua xem thử!" Diệp Viễn nói.
Thế nên Tiểu Long Nữ mang theo Diệp Viễn, đi đến một huyệt động hẻo lánh.
Quả nhiên, chính giữa huyệt động mọc lên một cái cây với trái có màu đỏ như máu, nhìn sơ đã thấy kinh tâm động phách.
Xem ra cũng không phải là mặt hàng đơn giản gì.
"Cái đó là... Chu linh quả!" Du Thanh vừa nhìn thấy trái cây, vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn sợ hãi nói.
"Vậy mà lại là Chu linh quả, đây chính là thánh vật của Long tộc đấy!"
"Một viên Chu linh quả, có thể trực tiếp tăng lên một đoạn sức mạnh huyết mạch! Loại bảo vật này thật sự là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu đâu!"
Không phải do những người này không sợ hãi kêu than!
Chu linh quả chẳng khác gì là tăng cao huyết mạch!
Một viên Chu linh quả có thể khiến Long tộc tăng lên một đoạn sức mạnh huyết mạch vô điều kiện!
Sức hấp dẫn này không ai có thể kháng cự được!
Vèo vèo vèo!
Mấy bóng người nhìn thấy Chu linh quả đã vọt lên ngay lập tức.
Trong đó còn có cường giả Ngọc Hoàng Thiên Vị!
Hết cách rồi, bảo vật luôn khiến người ta tâm động.
Mà đúng lúc này, bỗng nhiên xuất hiện hơn mười huyết ảnh.
Những huyết ảnh này, kẻ nào cũng vô cùng mạnh, lập tức vây quanh mấy cường giả kia.
Rầm rầm rầm!
Trong huyệt động lập tức bộc phát đại chiến kinh người.
Kết quả chỉ sau một lát, những người kia trực tiếp bị huyết ảnh hành hạ thê thảm.
"Diệp Viễn ca ca, những huyết ảnh này thật là lợi hại, nếu không chúng ta liên thủ đối phó với chúng đi!" Tiểu Long Nữ nói.
Hai người các nàng kết hợp thì chẳng khác gì là một cường giả Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn, tất nhiên sẽ không sợ những huyết ảnh này.
Nhưng Diệp Viễn lại lơ đễnh, cười nói: "Không cần, ta đi hái là được!"
Tiểu Long Nữ giật mình nói: "Diệp Viễn ca ca, thực lực của ngươi quá yếu, có thể đừng nói đùa được không!"
Diệp Viễn cười nói: "Ai nói giỡn với ngươi chứ?"
Lúc đang nói chuyện, thân hình Diệp Viễn lướt nhẹ, đi thẳng tới phía trước Chu linh quả.
Những huyết ảnh kia lập tức tiêu tán không còn bóng dáng, giống như chưa từng xuất hiện.
Tiểu Long Nữ nhìn thấy một màn này, đôi mắt lại trợn đến tròn xoe, hoảng sợ nói: "Diệp Viễn ca ca, ngươi đã làm gì vậy? Cả đám huyết ảnh kia lệ khí rất nặng, nhưng rõ ràng lại không hề có tí phản ứng nào với ngươi!"
Diệp Viễn ném Chu linh quả cho Tiểu Long Nữ, cười nói: "Ta không hề làm bất cứ điều gì, chỉ là vùng đất Long Miên này, hình như đã chọn trúng ta. Cho nên bảo vật ở đây ngươi cứ tùy tiện chọn đi! Chu linh quả cũng cho ngươi luôn!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!