“Tiểu tử, đến lượt ngươi rồi. Đừng trách ta không nói cho ngươi biết, trong thế hệ đồng lứa của Thất Đại Hải Vực cũng chỉ có muội muội Cảnh Phỉ mạnh hơn ta một bậc. Ta thấy ngươi không cần phải đo nữa đâu, trực tiếp quỳ xuống nhận sai là được.”
Vẻ khinh bỉ hiện rõ trong mắt Du Thanh.
Hắn ta rất tự tin về sức mạnh huyết mạch của bản thân, tương lai chắc chắn có thể trở thành Chân Long.
Cho dù không bằng Cảnh Phỉ, vậy thì đã sao chứ?
“Tiểu tử, đừng cố nữa. Trừ khi ngươi có thể dung hợp máu của Chân Long, nếu không ngươi không thể đánh bại được Du Thanh. Mà máu của Chân Long vốn dĩ không tồn tại ở Thất Đại Hải Vực.”
Vẻ mặt Mộc Sâm phấn khích nói.
Du Thanh làm như vậy cũng có thể coi là đang gián tiếp trả thù cho hắn ta.
“Ngươi đã thua rồi. Còn không mau quỳ xuống.”
“Quỳ xuống!”
“Quỳ xuống!”
Trong mắt hắn Diệp Viễn đã thua rồi, cần phải quỳ xuống nhận sai.
Cũng không kì lạ khi họ cho rằng là như vậy. Vì trong số thế hệ trẻ tuổi, vốn không có ai có thể đạt đến được bước này.
Chân Long đó là sự tồn tại cực kỳ thần bí và cường đại, hiếm khi xuất hiện trên thế giới.
Vì vậy một đám tự xưng là Long Tộc của Thất Đại Hải Vực này tất cả đều là ngụy long.
Cho dù một Nhân Tộc có dung hợp máu của ngụy long thì sức mạnh huyết mạch cũng không cường đại hơn bao nhiêu.
“Này, các huynh cũng quá độc đoán rồi! Diệp Viễn ca ca còn chưa kiểm tra, các huynh đã cho rằng huynh ấy thua rồi? Diệp Viễn ca ca, huynh mau đi đo thử một chút đi.” Tiểu Long Nữ thấy bất bình mở miệng nói.
Diệp Viễn đi tới Long Khí Thạch ở trước mặt, chậm rãi vươn tay ấn lên phía mặt trên.
Không giống như Du Thanh, trên người Diệp Viễn không tỏa ra năng lượng long khí mạnh mẽ.
Tất cả mọi thứ đều giống như bình thường.
“Ha ha, tiểu tử, long khí không phải dùng như vậy. Ngươi làm như vậy đương nhiên Long Khí Thạch sẽ không có phản ứng.”
“Tiểu tử, trên cơ thể của ngươi vốn dĩ không có sức mạnh của huyết mạch đúng không?”
“Ta còn tưởng là tiểu tử nhà ngươi lợi hại như thế nào, náo loạn cả buổi chẳng qua là khoe khoang sự lợi hại. Đừng xấu hổ nữa, nhanh chóng quỳ xuống nhận sai đi.”
Diệp Viễn còn chưa kích hoạt Long Khí Thạch thì đã bị mọi người chế nhạo.
Để kích hoạt Long Khí Thạch thì nhất định phải thúc giục năng lực long khí của bản thân đến mức cực điểm.
Cũng giống như Du Thanh sử dụng toàn bộ sức mạnh của bản thân.
Nhưng Diệp Viễn vậy mà không phát ra một chút sức mạnh nào, làm sao có thể khiến cho Long Khí Thạch có phản ứng được.
Nhưng mà khi Diệp Viễn đặt lòng bàn tay lên Long Khí Thạch, sự thay đổi đột ngột xảy ra.
Khúc thứ nhất!
Khúc thứ hai!
Mãi cho đến khúc thứ chín, tất cả đều sáng lên.
Toàn bộ Long Khí Thạch bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Ánh sáng của Diệp Viễn càng thuần khiết và chói lọi hơn so với vẻ ảm đạm thất sắc vừa rồi của Du Thanh.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả miệng của Tiểu Long Nữ cũng đã mở ra thành hình chữ O.
Ánh sáng lạ kỳ chợt lóe lên trong mắt của Hắc Giao Vương, cũng không biết là hắn ta đang nghĩ điều gì.
Du Thanh trợn tròn mắt, trên mặt lộ vẻ không dám tin.
Làm sao có thể?
“Không đúng, chắc chắn là Long Khí Thạch bị hỏng mất rồi.” Du Thanh tự lẩm nhẩm một mình.
“Hắn vẫn chưa kích phát sức mạnh huyết mạch, làm sao Long Khí Thạch trực tiếp đạt đến Cửu Đoạn. Chắc chắn là Long Khí Thạch xảy ra vấn đề. Long chủ, Long Khí Thạch này có vấn đề.” Mộc Sâm nói.
Hắc Giao Vương nhìn hắn ta như nhìn một kẻ ngốc, thản nhiên nói:
“Nếu như Long Khí Thạch có vấn đề, vừa rồi lúc Du Thanh kiểm tra thì nói như thế nào? Ngươi nói có vấn đề, hay là ngươi cũng có thể lên kiểm tra một chút.”
Mộc Sâm sững sờ, đột nhiên mất bình tĩnh.
Nhưng mà hắn ta vẫn không có cách nào có thể chấp nhận được.
Dựa vào cái gì mà một Nhân Tộc có thể khiến cho Long Khí Thạch trực tiếp đạt đến Cửu Đoạn.
Điều khủng khiếp hơn là hắn lại không hề kích phát sức mạnh huyết mạch.
Lẽ nào Long Khí Thạch trực tiếp đo lường ra tới?
Không thể tưởng tượng được.
Diệp Viễn nhìn vào Long Khí Thạch, khóe miệng nở một nụ cười nói:
“Xem ra huyết mạch Long Tộc của ta cũng không tệ trong các cường giả Thiên Vị nhỉ.”
Diệp Viễn có đủ tự tin vượt qua Du Thanh.
Nhưng hắn không nghĩ tới sức mạnh huyết mạch của mình lại mạnh mẽ đến nhường này, trực tiếp đạt đến Cửu Đoạn.
Hơn nữa, nhìn vào ánh sáng này dường như vẫn có chút chưa thể hiện được đầy đủ.
Sợ rằng Long Khí Thạch này cũng không thể phát hiện ra huyết thống Chân Long của hắn.
Đây cũng là điều rất bình thường, dù sao cũng chỉ là để đo lường cho một đám ngụy long, chứ không phải là Chân Long chân chính.
Có lẽ ngay cả Chân Long thì sức mạnh huyết mạch chắc chắn cũng sẽ phân chia mạnh yếu.
Tất nhiên, dù sức mạnh huyết mạch của Chân Long có yếu đến đâu thì cũng mạnh hơn nhiều so với đám ngụy long này.
Diệp Viễn nghĩ, sức mạnh huyết mạch Chân Long của mình cường đại như vậy, có lẽ là có liên quan tới Long Tổ trước đây.
Rồng do trời đất sinh ra và cũng là tinh hoa của đất trời.
Khi Diệp Viễn còn ở Thông Thiên Giới một trong những hàng ngàn tiểu thế giới, có thể được Thiên Đạo công nhận trở thành tổ tiên Long Tổ, e rằng bản thân chính là một trong những người được Tam Thập Tam Thiên Thiên Đạo công nhận.
Diệp Viễn nhìn Du Thanh cười nói:
“Xin lỗi, hiện tại ngoài Cảnh Phỉ ra thì hình như lại có thêm một người có sức mạnh huyết mạch mạnh hơn ngươi. Hiện tại, có phải ngươi nên quỳ xuống hay không?”
Sắc mặt Du Thanh thay đổi, trầm giọng nói:
“Long Khí Thạch này có vấn đề. Thất Đại Hải Vực từng xuất hiện người mạnh nhất, cũng chỉ có đến long khí Bát Đoạn, ngươi là một Nhân Tộc, làm sao có thể đạt đến long khí Cửu Đoạn. Cửu Đoạn đỉnh phong, đó chính là đến gần với mức cao nhất của cấp độ Chân Long. Đừng nói với ta rằng dòng máu chảy trong cơ thể của ngươi là huyết mạch Chân Long nhé.”
Diệp Viễn nhún vai nói:
“Nếu ngươi cảm thấy có vấn đề, vậy cứ thử lại xem sao.”
Nói xong, hắn nhấc tay lên, ánh sáng trên Long Khí Thạch cũng dần tan biến.
Du Thanh hừ lạnh một tiếng, lại một lần nữa đi đến phía trước Long Khí Thạch.
Long khí trên người hắn ta lại một lần nữa dao động, một bàn tay đè lên phía trên Long Khí Thạch.
Lần này, hắn ta vẫn dốc hết toàn lực như trước.
Nhưng kết quả vẫn thế.
Tứ Đoạn đỉnh phong.
Sắc mặt Du Thanh thay đổi, hắn ta vẫn không tin vào sự thật này.
“Mộc Sâm, ngươi lại đây thử một chút. Long Khí Thạch này chắc chắn có vấn đề.”
Du Thanh vẫn không tin tưởng.
Mộc Sâm gật đầu nói: “Được, để ta tới thử xem sao. Hắn ta là một Nhân Tộc, làm sao có thể đạt đến Cửu Đoạn đỉnh phong?”
Mộc Sâm đi đến trước Long Khí Thạch, bắt chước Du Thanh cũng tự mình đo thử. Cuối cùng long khí của hắn ta dừng lại ở Tam Đoạn đỉnh phong.
Diệp Viễn cười nói: “Không sao, ta không vội, nếu như ngươi không tin thì cũng có thể bảo người khác tới thử.”
Vẻ mặt Du Thanh nặng nề, lại gọi một người khác tới thử.
Nhưng bất kể là ai đều không có người nào vượt qua được Tứ Đoạn.
“Ta cũng thử. Ta cũng thử.” Tiểu Long Nữ nhìn mọi người đo lường, bản thân cũng nhịn không được xung phong đi lên.
Nàng ấy nhảy vọt tới phía trước Long Khí Thạch, ấn lòng bàn tay lên, cột đá lại sáng lên một lần nữa.
Ngũ Đoạn đỉnh phong.
Long khí của Cảnh Phỉ thật sự mạnh hơn của Du Thanh một bậc.
Lần này, tự nhiên lại một lần nữa dấy lên một đợt kinh hãi thán phục.
Tiểu Long Nữ nhìn Du Thanh cười nói:
“Du Thanh ca ca, Long Khí Thạch này không có vấn đề gì cả. Mấy năm trước ta đã từng thử qua long khí, là Ngũ Đoạn hậu kỳ. Hiện tại lại tăng thêm một chút. Ha ha, huynh đã đánh cược thì phải bằng lòng chịu thua. Hơn nữa, bản thân huynh là Long Tộc, quỳ xuống dưới Chân Long cũng không tính là xúc phạm đến huynh.”
Sắc mặt của Du Thanh thay đổi, hết xanh lại trắng.
Hắn ta nhìn Diệp Viễn, trầm giọng nói:
“Ta vẫn không tin. Ngươi thử lại một lần nữa đi, ta không tin ngươi còn có thể đạt đến Cửu Đoạn đỉnh phong.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!