“Tiểu tử, ta đang nói chuyện với ngươi đó, ngươi điếc à?” Du Thanh trầm giọng nói.
Diệp Viễn nhìn về phía hắn ta rồi nói với vẻ mặt chân thành: “Thật xin lỗi, những lời vừa rồi của ta đã làm tổn thương ngươi. Nhưng ta nói không đúng chỗ nào nhỉ? Các ngươi đúng là một đám ngụy long mà!”
Du Thanh nghe nửa câu trước còn cảm thấy có chút ý tứ.
Nhưng nghe được nửa câu còn lại, hắn ta lập tức cảm thấy mình bị đùa giỡn.
Hắn ta bừng bừng lửa giận, trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi muốn chết à? Khi nào thì chuyện của Long Tộc chúng ta đến lượt một người ngoài như ngươi bày bố chứ? Long Chủ, hôm nay đừng trách chất nhi càn rỡ!”
Di Thanh đang nổi bão, cuối cùng bấy giờ Hắc Giao Vương cũng mở miệng.
“Hiền chất Du Thanh, hắn không phải là người ngoài! Trên người Diệp Viễn cũng có huyết mạch Long Tộc. Hơn nữa còn vô cùng cường đại!” Hắc Giao Vương cười khổ nói.
“Cái gì? Hắn là một nhân loại, sao sẽ có huyết mạch Long tộc được chứ?”
“Đùa gì vậy! Cực kỳ cường đại là mạnh đến nhường nào? Không đến mức còn mạnh hơn cả Phỉ muội muội chứ?”
“Ta hiểu rồi, tên tiểu tử này nhất định là đã dung hòa máu của Long Tộc! Nếu nói ngụy long thì chính hắn mới là ngụy long ấy?”
Lời của Hắc Giao Vương khiến cho cả đám người nổ tung nồi.
Lúc này rất nhiều cường giả trẻ tuổi mới ý thức được, không phải Hắc Giao Vương nổi giận mà là hắn ta không thể phát hỏa.
Nhưng Du Thanh nào chịu tin chứ?
Hắn ta cười lạnh lùng nói: “Vô cùng cường đại ư? Ha ha mạnh đến mức nào, ta còn nói ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, hóa ra chỉ dựa vào điểm này à! Một Nhân Tộc dung hòa huyết mạch chẳng qua chỉ là Đông Thi bắt chước chau mày mà thôi!”
Diệp Viễn nhìn hắn ta rồi cười nói: “Mạnh đến mức nào à? Ít nhất còn mạnh hơn ngươi! Đông Thi bắt chước chau mày? Ha ha, ngươi là Đông Thi hả?”
Diệp Viễn biết sức mạnh huyết mạch của mình còn cường đại hơn rất nhiều so với Cảnh Phỉ.
Hắn không biết huyết mạch của bản thân mạnh đến cỡ nào, nhưng ít nhất chắc chắn còn mạnh hơn rất nhiều so với đám ngụy long này.
Hắn vẫn có một chút tự tin này.
Nhưng khi câu này lọt vào trong tai Du Thanh lại trở thành trò cười.
Một Nhân Tộc khoe khoang sức mạnh huyết mạch trước mặt một Long Tộc như mình.
Đây chẳng phải là làm trò thì là cái gì nữa?
“Mạnh hơn ta à? Tiểu tử, ngươi thật sự khoác lác mà không cắn phải lưỡi à! Nếu ngươi đã nói thế rồi, ta thật sự muốn nhìn xem sức mạnh huyết mạch của ngươi cường đại đến cỡ nào!”
Du Thanh hành lễ với Hắc Giao Vương rồi nói: “Long chủ, mời đưa Long Khí Thạch lên.”
Tiểu Long Nữ vừa nghe thấy vậy, lập tức mau miệng nói: “Được thôi, được thôi, ta cũng muốn nhìn xem, long khí của Diệp Viễn ca ca mạnh đến nhường nào.”
Diệp Viễn vừa nghe thấy vậy chợt sững sờ, hỏi Tiểu Long Nữ: “Long Khí Thạch lại là thứ gì vậy?”
Hắn không hiểu rõ lắm về Hải Tộc, tự nhiên không biết đến những đồ vật ở đây.
Tiểu Long Nữ giải thích nói: “Long Khí Thạch là viên đá trắc nghiệm sức mạnh huyết mạch. Long tộc chúng ta trong bảy hải vực lớn đều sẽ dùng nó để trắc nghiệm long khí. Long khí cao thì chứng tỏ tiềm lực cực lớn, có tiềm chất trở thành Chân Long. Tất nhiên long khí của ta đã đạt tới Ngũ Đoạn, gần bằng phụ vương! Các ca ca có mặt tại đây không ai mạnh hơn ta cả!”
Nói đến đoạn sau, Tiểu Long Nữ không khỏi khoe khoang một chút.
Chính vì long khí của nàng ấy rất mạnh cho nên địa vị ở Thất Hải mới không hề tầm thường.
Dù sao vị này có tiềm chất trở thành Chân Long.
Nếu như Thất Đại Hải Vực thật sự có thể xuất hiện một vị Chân Long, vậy chắc chắn là một vinh dự cực lớn.
Vì vậy nha đầu này là một kẻ chuyên đi gây rối, mọi người cũng đều chỉ giận mà không dám trách.
Trong Hải Tộc, đám ngụy long này có niềm đam mê gần như biến thái đối với sức mạnh huyết mạch.
Mục tiêu phấn đấu cả đời của họ chính là trở thành Chân Long.
Thấy dáng vẻ ngây người của Diệp Viễn, Du Thanh cười chế giễu nói: “Tiểu tử, sợ rồi phải không? Đây là Long Khí Thạch sẽ khiến ngươi phải hiện nguyên hình.”
Diệp Viễn nhìn hắn ta như cười như không nói: “Hay là như vậy đi, chúng ta cùng so long khí này! Nếu như kẻ nào thua thì phải quỳ xuống lạy đối phương, ngươi thấy thế nào?”
Du Thanh vừa nghe thấy vậy cười mỉa mai nói: “So thì so ai sợ ngươi chứ? Nói ra thì bổn thiếu cũng lâu rồi chưa có đo long khí!”
Khi nói ra những lời này, vẻ mặt Du Thanh đầy kiêu ngạo.
Rõ ràng hắn rất có tự tin với long khí của mình.
Trong đám cường giả có mặt tại đó, ngoại trừ Hắc Giao Long và Tiểu Long Nữ ra e rằng không có ai mạnh hơn hắn ta.
Quả nhiên hắn ta vừa mới nói vậy, rất nhiều người đều nhìn về phía Diệp Viễn với ánh mắt như đang nhìn một tên ngốc.
“Ha ha, tiểu tử này thế mà lại dám so long khí với Du Thanh, đầu óc hắn úng nước rồi sao? Trăm năm trước đây, long khí của Du Thanh đã đạt tới Tứ Đoạn!
Bây giờ ít nhất cũng phải đạt tới Tứ Đoạn trung kỳ rồi!”
“Ta thừa nhận tiểu tử này là thiên tài tu võ, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi. Ngay cả điểm này cũng nhìn không rõ, lại dám đi thách thức Du Thanh!”
Trước khi Phỉ muội muội chào đời, Du Thanh chính là thiên tài được mọi người công nhận có hy vọng trở thành Chân Long nhất trong Thất Hải đó!”
Theo suy nghĩ của những người này, Tiểu Long Nữ đã là người xuất sắc nhất rồi.
Du Thanh cũng chỉ kém hơn một bậc so với nàng ấy.
So long khí với Du Thanh chẳng khác gì với việc tự sát cả.
Chẳng mấy chốc một cột đá cao bằng hai người được hai vị cường giả Ngọc Hoàng Thiên bê tới.
Toàn bộ cột đá tựa như ngọc bích, cũng không biết được làm thành từ chất liệu gì.
Nhưng lại có thể mang đến một loại cảm giác khiến cho huyết mạch trong cơ thể của Diệp Viễn cuồn cuộn sôi trào.
Long Khí Thạch có chín khúc, đại diện cho Chín Đoạn của long khí.
Vẻ ngoài đó giống như một chiếc roi chín khúc được dựng thẳng.
Du Thanh nhìn về phía Diệp Viễn, cười chế giễu nói: “Tiểu tử, ngươi tới trước hay là ta trước đây?”
Diệp Viễn cười nói: “Ngươi đo trước đi, nếu ta thử trước sợ ngươi lại ngại ra tay.”
Du Thanh cười mỉa mai nói: “Cứ giả vờ đi! Xem ngươi còn có thể làm ra vẻ đến khi nào?”
Nói xong hắn trực tiếp đi đến trước mặt Long Khí Thạch.
‘Ầm! ’
Một luồng sức mạnh Chân Long dồi dào bất chợt bùng nổ.
Nhóm cường giả trẻ tuổi có mặt tại đó, phát ra những tiếng xuýt xoa kinh ngạc.
Rõ ràng sức mạnh Chân Long của Du Thanh đã mang lại đả kích cực lớn cho họ.
Sức mạnh Chân Long của Du Thanh điên cuồng tăng vọt.
Sắc mặt hắn ta gần như sưng đỏ.
Rõ ràng, hắn ta đã dồn hết sức lực uống sữa ra, định ép toàn bộ một chút long khí cuối cùng trên người ra.
‘Bộp! ’
Du Thanh đánh một chưởng lên Long Khí Thạch, khiến nó đột ngột sáng ngời.
Khúc thứ nhất lập tức sáng lên.
Tiếp theo là khúc thứ hai, khúc thứ ba.
Mãi đến tận khúc thứ tư, tốc độ sáng lên của Long Khí Thạch đã dần chậm lại một cách rõ ràng.
Nhưng vẫn còn một chút đang tăng lên!
Tứ Đoạn sơ kỳ!
Tứ Đoạn trung kỳ!
Tứ Đoạn hậu kỳ!
Đúng lúc này cả người Du Thanh đều tỏa ra hơi nóng ngùn ngụt.
“Lên!”
Du Thanh hét lên một tiếng, cuối cùng Tứ Đoạn hoàn toàn được thắp sáng.
Trong đại điện truyền đến từng đợt xuýt xoa kinh ngạc.
“Tứ Đoạn đỉnh phong! Sự trưởng thành của Du Thanh trong một trăm năm này thật sự đáng sợ!”