Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Trong điện chính của Thượng Ngu Thiên Tông, năm vị đại tông chủ lần lượt chia ra chủ khách mà ngồi. 

             Ghế thứ sáu chính là của Diệp Viễn. 

             Thế nhưng rất nhiều cường giả Ngọc Hoàng Thiên có trình độ cao thâm, cũng đều khuất phục trước Diệp Viễn. 

             Có thể thấy trận chiến này khiến địa vị của Diệp Viễn nâng nâng lên một tầm cao mới. 

             Một trận thành danh kinh thiên động địa! 

             Trận đấu luyện đan giữa Diệp Viễn và Thương Vĩnh Ninh, đã đảo lộn nhận thức của mọi người về Đan Đạo. 

             Bao gồm cả những vị trưởng lão tông chủ có mặt tại đó này, họ mới biết hóa ra bên trên Cửu Phẩm còn có Chân Phẩm, thì ra không phải lực tương tác vĩnh viễn không thay đổi, hơn nữa còn biết được căn cơ của Đan Minh sâu đến nhường nào. 

             Trên thực tế, sau trận chiến này sự kiêng kỵ của năm vị đại tông chủ đối với Đan Đạo càng gia tăng hơn. 

             Thế lực Đan Đạo cường đại như vậy, có thể bồi dưỡng ra những cường giả đáng sợ đến mức nào? 

             Chẳng qua Tiêu Phi Bạch chỉ là một người trong số đó mà thôi. 

             “Các vị, đã nhiều năm như vậy, chúng ta đều là ếch ngồi đáy giếng! Lần này Đan Minh bày ra thực lực của mình khiến cho bổn tông chủ vô cùng kinh ngạc! Không chỉ là thực lực về Đan Đạo mà còn có cả Võ Đạo nữa.” 

             Ánh mắt Dương Giáp nhìn lướt qua khuôn mặt của tất cả mọi người, vẻ nặng nề tràn ngập trong giọng nói. 

             Sự xuất hiện của Tiêu Phi Bạch gây ra áp lực cực kỳ lớn cho năm vị tông chủ. 

             Lăng Vạn Thừa nghe xong cũng trực tiếp mở miệng nói: “Thực lực của nam tử tuấn tú lạnh lùng kia chỉ có hơn chứ không hề thua kém so với năm người chúng ta! Trận đấu luyện đan này gây ra chấn động quá bất ngờ, e rằng Đan Minh cũng không kịp trở tay. Nhưng xét từ lực lượng mà lần này họ bày ra, thực lực của Đan Minh sâu không lường được!” 

             Dương Giáp khẽ gật đầu, nói: “Đan Minh nổi lên từ sau khi Trác đại nhân mất tích, thế lực này vô cùng thần bí, cực ít thể hiện thực lực trước mặt mọi người. Từ trước đến nay, chúng ta chỉ biết thực lực của Thiên Dược Sư đến từ Đan Minh rất mạnh! Nhưng mãi đến hôm nay, chúng ta mới biết họ không những cường đại mà còn mạnh hơn cả những gì chúng ta đã tưởng tượng! Lấy thực lực Đan Đạo của họ hoàn toàn có thể sản xuất ra hàng lô, thực lực không hề thua kém đại quân Võ Đạo của những phi thăng giả như chúng ta.” 

             Phong Huyền Dịch gật đầu nói: “Lần này Đan Minh phong sát Võ Định Thiên Tông của ta, e rằng đã lên sẵn kế hoạch từ lâu! Hẳn là họ cảm thấy thực lực mà mình tích lũy đã đủ rồi, có thể chuyển từ tối qua sáng! Họ phong sát Võ Định Thiên Tông ta là để khiến mọi người chấn kinh, bày ra thực lực. Chỉ có điều họ không ngờ tới, Võ Định Tiên Tông ta lại bồi dưỡng nên một Diệp Viễn, hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của họ.” 

             Những lời của mấy vị đại tông chủ khiến cho sắc mặt các trưởng lão trong các tông môn đều trở nên vô cùng nặng nề. 

             Rõ ràng họ cũng cảm nhận được áp lực cực lớn. 

             Trong Đan Minh, phần lớn đều là cường giả địa phương. 

             Mà cường giả địa phương cùng phi thăng giả trời sinh đã là hai phe đối đầu. 

             Rất khó để bắt được cá trong vũng nước đục. 

             Vì vậy sự tồn tại của Diệp Viễn giống như một thanh gươm sắc bén, treo cao trên đầu bọn họ. 

             Dương Giáp nói: “Hiện tại Ngũ Quang Thiên Vực của chúng ta đã hoàn toàn trở mặt thành thù với Đan Minh. Năm vị tông chủ của năm tông môn chúng ta đã quyết định, bắt đầu từ bây giờ năm tông chúng ta đồng lòng hợp sức, cùng nhau diệt trừ sạch sẽ thế lực Đan Minh.” 

             Cơ thể các vị trưởng lão hơi run lên, trên khuôn mặt của rất nhiều lộ ra vẻ lưỡng lự. 

             “Dương tông chủ, e rằng chuyện này không ổn cho lắm? Hoàn toàn trở mặt với Đan Minh, đám đệ tử còn dễ nói chuyện nhưng sau này mấy vị Ngọc Hoàng Thiên như chúng ta phải tu luyện thế nào đây?” 

             Một vị trưởng lão mày đã trắng phơ cau mày nói. 

             Tuy rằng năm vị tông chủ đã đạt được thỏa thuận về chuyện này. 

             Nhưng bên trong các tông môn cũng không phải tất cả đều hòa thuận, không ít kẻ giữ ý kiến phản đối. 

             Trên thực tế đối với hành động lần này, ban đầu có rất nhiều vị trưởng lão trong mỗi tông môn đều phản đối. 

             Nếu không sao lại rơi vào cảnh Đan Minh và các tông môn khác đến làm càn trên địa bàn của Ngũ Quang Thiên Vực đây? 

             “Năm vị tông chủ, một Thánh Tử của Đan Minh đã có thực lực cường đại như vậy! Thế thì Đan Đạo của chủ nhân Đan Minh sẽ đạt tới cảnh giới nào? Thực lực thiên phú của Diệp Viễn thật sự rất mạnh, nhưng hắn có thể luyện chế ra được Thiên Đan tứ phẩm không? Gộp tất cả năm tông môn của chúng ta lại, bây giờ cũng chỉ có hai vị Thiên Dược Sư tứ phẩm là Khúc Nham và Đổng Thụy mà thôi! Đan Các lại có thể luyện chế ra Thiên Đan tứ phẩm, để cung cấp cho Ngọc Hoàng Thiên của ngũ đại tông môn chúng ta không?” Lúc này một vị trưởng lão khác lên tiếng. 

             “Diệp Viễn có mạnh đến đâu đi chăng nữa, chẳng qua cũng chỉ cùng một cấp bậc với Thánh Tử Đan Minh mà thôi! Hắn không phải là Trác Bất Quần đại nhân, không thể hỗ trợ được phi thăng giả ta!” 

             “Đều trách tên tiểu tử này! Nếu như không phải hắn, chúng ta cũng không rơi đến bước này với Đan Minh.” 

             Lời đề nghị của Dương Giáp gặp phải sự phản đối kịch liệt của rất nhiều trưởng lão. 

             Tuy rằng đám người đó không phải là người đứng đầu một tông môn, nhưng đều là những kẻ có tiếng nói quan trọng trong môn phái. 

             Lời nói của họ có phân lượng rất lớn. 

             Mặc dù tông chủ rất mạnh nhưng cũng không thể lấy tay che trời trong một tông môn lớn như vậy. 

             Vì thế mới có hội nghị liên minh lần này. 

             Nghe thấy những lời phản đối ‘đầy chính nghĩa’ này của mấy vị trưởng lão, năm vị tông chủ đều nhíu chặt mày lại. 

             Có thể trở thành tông chủ, tầm nhìn và hồn lực của mấy người họ đều vượt xa so với những vị trưởng lão này. 

             Có lẽ ngũ đại Thiên Tông đều có lợi ích của riêng mình, nhưng trong những vấn đề trọng đại, năm người họ lại đồng lòng nhất trí một cách lạ kỳ. 

             Tận mắt chứng kiến sự cường đại của Đan Minh, năm người họ đều ý thức được sâu sắc, không thể lại tiếp tục độc lập ai làm việc nấy được nữa. 

             Nếu như ngũ đại Thiên Tông không chịu trở thành một đoàn thể thống nhất, e rằng Ngũ Quang Thiên Vực sắp lâm nguy rồi. 

             Nhưng rõ ràng mấy vị trưởng lão này lại không nhận ra điểm này. 

             Theo quan điểm của họ, lợi ích trước mắt càng quan trọng hơn. 

             Lợi ích gì chứ? 

             Thiên Đan! 

             Thiên Đan tứ phẩm hay Thiên Đan tứ phẩm cao cấp chỉ Đan Minh mới có thể cung cấp. 

             Vì vậy họ không muốn xé rách mặt với Đan Minh. 

             Mấy vị trưởng lão này ai nấy đều ‘nhiệt huyết sôi trào’, chỉ có điều mục tiêu của lời nói dần chỉ về phía Diệp Viễn. 

             Trưởng lão có cặp mày bạc phơ là kẻ nói ác liệt nhất, hắn ta là Đoàn Vĩnh Xuân nhị trưởng lão của Vạn Tượng Thiên Tông. 

             “Theo ta, hãy bắt lấy tên Diệp Viễn này rồi đưa tới Đan Minh bồi tội, xoa dịu lửa giận của họ!” Đoàn Vĩnh Xuân nói. 

             “Đủ rồi!” Phong Huyền Dịch thật sự không nghe tiếp được nữa, tức giận quở trách: “Đoàn Vĩnh Xuân, ngươi dùng đầu óc suy nghĩ xem, ngươi thật sự cho rằng Đan Minh đang làm từ thiện sao? Thật ra chúng đang lấy Thiên Đan ra để kiểm soát toàn bộ Vũ Thanh đại lục này!” 

             Đoàn Vĩnh Xuân cười giễu cợt nói: “Hừ hừ, Phong tông chủ không thích nghe những lời Đoàn mỗ nói cũng không sao. Nhưng những lời này cũng quá khó nghe đi! Vũ Thanh đại lục lớn như vậy, chỉ dựa vào một mình Đan Minh nào có thể kiểm soát chứ?” 

             Phong Huyền Dịch còn chưa kịp nói thêm gì, Diệp Viễn lại đột ngột đứng lên. 

             Năm vị đại tông chủ sửng sốt, không biết hắn định làm gì. 

             Diệp Viễn chậm rãi đi về phía Đoạn Vĩnh Xuân, hắn ta lại ngây người, sau đó cười nói: “Sao thế, Diệp đại sư là muốn chất vấn hỏi tội Đoàn mỗ ư?” 

             “Đồ ngu!” Diệp Viễn thản nhiên thốt ra hai chữ. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!