Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Văn Thúc!” 

             “Vâng!” 

             Trong đám đông, một quyền ảnh tung ra và khiến cho Khám Phi Hồng trực tiếp bị nổ thành thịt băm. 

             Ở bên cạnh, sắc mặt của Tôn Húc không hiểu vì sao lại đột nhiên thay đổi. 

             Tất cả mọi người đều lần lượt nghiêng mắt nhìn qua và nhìn thấy một già một trẻ trong đám đông. 

             Thanh niên chậm rãi bước ra, hừ lạnh nói: “Không chiến đấu mà đầu hàng, làm nhục mặt của Đan Minh, đáng chết!” 

             “Thánh… Thánh Tử đại nhân? Tôn Húc của Vân Dật Lầu bái kiến Thánh Tử đại nhân!” Sắc mặt của Tôn Húc khẽ thay đổi và đã đoán ra thân phận của Thương Vĩnh Ninh. 

             Lạc Vân Khinh ở bên cạnh Diệp Viễn cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Thực lực của lão giả đó khá mạnh, là cao thủ Ngọc Hoàng Thiên!” 

             Diệp Viễn khẽ gật đầu và không thèm để tâm. 

             Vì là cuộc so tài của Đan Đạo nên hắn không sợ Đan Minh sẽ bày trò. 

             Giết người tất nhiên là một chuyện dễ dàng, nhưng muốn lấy lại danh tiếng thì lại là một chuyện khó khăn. 

             Muốn tìm được chỗ đứng thì Đan Minh buộc phải thành thật đấu đan với mình! 

             Thương Vĩnh Ninh không thèm nhìn Tôn Húc mà quay về phía Diệp Viễn, khinh bỉ nói: “Ánh lửa đom đóm mà dám tranh hào quang với trăng sáng! Tiểu tử, dám khiêu chiến Đan Minh của ta, ngươi có biết hậu quả là gì không?” 

             Ngay khi Thương Vĩnh Ninh xuất hiện thì lập tức mang đến một sức răn đe mạnh mẽ. 

             Loại khí thế nhìn đời bằng nửa con mắt đó khiến cho người ta phải lấm lét. 

             Trong mắt của hắn ta, Diệp Viễn dường như chỉ là một con kiến mà thôi. 

             Diệp Viễn bình thản nói: “Khiêu chiến Đan Minh? Ha ha, ngươi có biết xấu hổ không vậy? Đan Minh của ngươi phong sát Võ Định Thiên Tông của ta, buộc Lạc huynh phải bẻ kiếm cúi đầu, ép đệ tử của ta làm lô đỉnh! Bây giờ còn cắn ngược lại. Đan Minh các ngươi đều là tuổi chó sao?” 

             Thương Vĩnh Ninh cau mày và hừ lạnh nói: “Đúng là miệng lưỡi sắc bén, tiểu tử, phách lối cần dùng thực lực để làm sự tự tin đấy! Nếu không thì sẽ chỉ thành trò đùa mà thôi! Ngươi thực sự cho rằng đã đánh thắng được một vài rác rưởi là có tư cách để thách thức Đan Minh sao?” 

             Diệp Viễn nhìn hắn ta một cái rồi cười nói rằng: “Ngươi cùng hội cùng thuyền với đám rác rưởi này thì không phải ngươi cũng là rác rưởi sao? Hoá ra Đan Minh của các ngươi chính là một đống rác rưởi à?” 

             “Ha ha ha…” 

             Lời nói của Diệp Viễn ngay lập tức gây ra một tràng cười. 

             Sắc mặt của Thương Vĩnh Ninh tối sầm lại, hừ lạnh nói: “Tiểu tử, ngươi hống hách lắm! Vì ngươi hống hách như thế, vậy ngươi có dám đánh cược bằng sinh mạng không?” 

             “Có gì…” 

             “Không được!” 

             Diệp Viễn nói được một nửa thì lập tức bị Lạc Vân Khinh cắt ngang. 

             Sự tồn tại của Diệp Viễn là hy vọng cho tương lai của Võ Định Thiên Tông, tuyệt đối không thể có bất kỳ sai sót nào. 

             Thánh Tử này khiến hắn ta cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, hắn ta không thể trơ mắt nhìn Diệp Viễn mạo hiểm được. 

             Không phải hắn ta không tin tưởng Diệp Viễn, mà là hắn ta không muốn Diệp Viễn gặp nguy hiểm. 

             Thương Vĩnh Ninh bật cười và nói: “Nếu không dám thì quỳ xuống nhận lỗi đi!” 

             “Lạc huynh, đừng nóng vội. Không phải huynh nghĩ rằng ta thậm chí không thể thắng được rác rưởi chứ?” Diệp Viễn nhìn Lạc Vân Khinh một cái rồi bình thản cười nói. 

             Lạc Vân Khinh khẽ cau mày lại nhưng vẫn không yên tâm lắm. 

             Thanh niên này được cường giả Ngọc Hoàng Thiên bảo vệ, chắc chắn không phải là một người tầm thường trong Đan Minh. 

             Đan Minh phái hắn ta đến đây e rằng là nắm chắc phần tất thắng. 

             Vì vậy, hắn nhất định phải cẩn thận. 

             Diệp Viễn nhìn sang Thương Vĩnh Ninh và nói: “Ta sẽ đánh cược với ngươi!” 

             Thương Vĩnh Ninh cười nói rằng: “Được, ta và ngươi lập ra lời thề nguyên thần! Kẻ thua cuộc sẽ bị nguyên thần cắn trả mà chết!” 

             Diệp Viễn bình thản nói: “Như ngươi mong muốn!” 

             Lạc Vân Khinh vẫn đang muốn nói điều gì đó, nhưng Diệp Viễn lại nói: “Lạc huynh, nếu rút lui ở đây thì mọi công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển! Huynh sẽ không nghĩ rằng Đan Minh thực sự chỉ có những rác rưởi này chứ? Thực lực của họ mạnh hơn những gì chúng ta tưởng! Hơn nữa, đánh bại Thánh Tử mới càng có thể chứng tỏ sự mạnh mẽ của Đan Các!” 

             Trên thực tế, Diệp Viễn đã cảm nhận được điều đó từ lâu rồi. 

             Đan Minh là một tổ chức vô cùng hùng mạnh, Thiên Dược Sư của họ có được tinh tuý của Đan Đạo. 

             Thậm chí còn có hiệu quả vi diệu như con đường Đan Đạo của hắn. 

             Những đối thủ mà Diệp Viễn đã đánh bại đều có kỹ năng cơ bản rất chắc chắn và thực lực rất mạnh mẽ. 

             Và những người này vẫn chỉ là Thiên Dược Sư canh giữ ở bên ngoài mà thôi. 

             Vậy thì các Thiên Dược Sư ở trong Đan Minh sẽ mạnh đến mức nào? 

             Diệp Viễn một mực chinh chiến là để ép sức mạnh thực sự của Đan Minh ra. 

             Nếu đến thực lực thực sự của đối thủ cũng không thể nhìn thấu thì trận chiến này cũng không cần phải đánh nữa. 

             Thanh niên ở trước mắt này đã có thể trở thành Thánh Tử thì thực lực đương nhiên sẽ không phải dạng tầm thường. 

             Ít ra thì chắc chắn sẽ mạnh hơn những người trước đó rất nhiều! 

             Sắc mặt của Lạc Vân Khinh thay đổi, chỉ đành nói: “Vậy ngươi hãy cẩn thận!” 

             Diệp Viễn khẽ gật đầu, sau đó xoay người lại lập ra lời thề nguyên thần với Thương Vĩnh Ninh! 

             Sau khi lập ra thì Thương Vĩnh Ninh cười lớn nói: “Tiểu tử, ngươi cứ đợi bị nguyên thần nguyền rủa mà chết đi! E rằng ngươi đến phẩm cấp của Thiên Đan cũng chưa làm rõ nhỉ? Người đời chỉ biết Thiên Đan chia thành cửu phẩm, cửu phẩm đại viên mãn chính là cực hạn! Nhưng lại không biết Đan Minh của ta còn có thể luyện chế ra Thiên Đan có phẩm giai càng cao hơn! Ở trên cửu phẩm chính là chân phẩm!” 

             Một viên đá gợn lên ngàn lớp sóng! 

             Câu nói này của Thương Vĩnh Ninh ngay lập tức gây ra phản ứng khổng lồ. 

             Họ chưa từng nghe nói đến ở trên cửu phẩm còn có phẩm chất cao hơn! 

             Bởi vì chưa từng có người có thể luyện chế ra! 

             Cửu phẩm là cấp bậc trong truyền thuyết, chứ đừng nói đến là chân phẩm chưa từng nghe qua! 

             “Chân phẩm, đó là phẩm giai như thế nào vậy?” 

             “Thánh Tử của Đan Minh đã nói như vậy, không phải có nghĩa là hắn ta có thể luyện chế ra sao?” 

             “Hoá ra hắn ta đã đào một cái hố cho Diệp Viễn!” 

             … 

             Ngoài sự kinh ngạc ra thì mọi người đều lần lượt hiểu được tại sao Thương Vĩnh Ninh muốn đánh cược sinh mạng với Diệp Viễn. 

             Hắn ta chắc chắn rằng Diệp Viễn hoàn toàn chưa từng nghe nói đến chân phẩm, đương nhiên càng không thể luyện chế ra chân phẩm. 

             Chỉ cần Diệp Viễn lập ra lời thề nguyên thần với hắn ta thì Diệp Viễn chắc chắn sẽ chết! 

             Đúng là một gã độc ác! 

             Ánh mắt của Lạc Vân Khinh ngưng lại và lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ngươi giở trò!” 

             Không nói thêm lời nào, Lạc Vân Khinh rút thanh trường kiếm ra rồi lao qua đó. 

             Văn Thúc hừ lạnh một tiếng, tung một cú đấm ra. 

             Đoàng! 

             Một chiêu đối đầu, Lạc Vân Khinh lại bị chấn động đến lùi về sau. 

             Còn Văn Thúc thì không nhúc nhích tí nào! 

             “Ngọc Diện kiếm khách quả nhiên là phi thường! Chặn một cú đấm của ta mà vẫn có thể bình an vô sự!” Văn Thúc khen ngợi. 

             Nhưng sắc mặt của Lạc Vân Khinh rất khó coi. 

             Thực lực của lão giả này rất mạnh, hắn ta không phải là đối thủ! 

             “Lạc huynh, đánh cược sinh mạng vốn là chuyện hai bên cùng đồng ý! Khế ước nguyên thần đã được lập ra, đánh qua một trận hẵng nói! Hơn nữa, ta nghĩ hắn ta muốn luyện chế ra chân phẩm cũng không phải là một chuyện dễ dàng như thế đúng không?” Diệp Viễn bình thản nói. 

             Thương Vĩnh Ninh cười nói rằng: “Đúng vậy! Luyện chế chân phẩm là có thể gặp mà không thể cầu được! Trong Đan Minh, có rất nhiều trưởng lão luyện chế chân phẩm và cũng chỉ có thể đạt được một trong mười. Tuy nhiên, thực lực của ta đã vượt qua rất nhiều trưởng lão! Ta luyện chế năm lần và có một lần có thể đạt đến cảnh giới chân phẩm! Nếu không thì ngươi nghĩ rằng ta làm thế nào sẽ trở thành Thánh Tử?” 

             Chân phẩm đối với mọi người mà nói là một từ xa lạ. 

             Họ chưa từng nghe qua và cũng chưa từng thấy qua. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!