Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Rầm! 

             Rầm! 

             Rầm! 

             Hai luồng kiếm quang, năm viên hạt sen, thỉnh thoảng bộc phát ra tiếng nổ vang rền cực kỳ kịch liệt. 

             Kiếm quang giao thoa, ngũ hành luân chuyển, Diệp Viễn cùng Hàn Dịch đánh đến khó phân thắng bại. 

             Bên cạnh, mọi người nhìn xem mà trợn mắt há mồm. 

             "Con mẹ nó, Đại Đạo Hóa Hình của tiểu tử này đã đạt tới đỉnh cao, còn tiến vào vùng đất Lưu Đày trải nghiệm rèn luyện cái rắm gì chứ! Tiểu tử này, đơn giản là vào để hành hạ người khác đúng không?" Một vị cường giả Hóa Hình giật mình nói. 

             Chẳng ai ngờ được, sức chiến đấu của Diệp Viễn lại mạnh đến vậy! 

             Đại Thánh Chủ Hàn Dịch cực ít ra tay, nhưng Nhị Thánh Chủ cùng Tam Thánh Chủ thì bọn họ đều biết. 

             Uy lực ba pháp của bọn họ so với Diệp Viễn, quả thực khác biệt giữa ngày và đêm. 

             Cái gì mà ba mươi chiêu, bây giờ nhìn lại, cơ bản là chuyện tiếu lâm! 

             Diệp Viễn dùng ba pháp đối đầu với năm pháp, không hề rơi vào thế hạ phong một chút nào! 

             Đương nhiên, Hàn Dịch cũng không phải là hạng dễ nhằn. 

             Quy Tắc Ngũ Hành vận chuyển ra, giống như một bức tranh trời đất, khí thế rầm rộ, không chê vào đâu được. 

             Ngay cả Diệp Viễn, nhất thời cũng tìm không thấy phương pháp phá giải. 

             "Không phải là Đại nhân đã lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình ở bên ngoài đâu. Mới ba năm trước, ngài ấy lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình ở Hoa Dương Thành đấy." Lâm Thông nghe xong mấy lời này, lập tức lên tiếng phản bác. 

             Chúng cường giả Hóa Hình nghe xong, con mắt lập tức trợn đến tròn xoe. 

             "Cái gì! Ba... Ba năm trước? Tiểu tử nhà ngươi không phải là đang khoác lác đấy chứ? Ba năm đã hoàn thiện triệt để Đại Đạo Hóa Hình á?" Vị cường giả Hóa Hình kia, thiếu chút nữa thì đã nhảy dựng lên. 

             Người ta tốn ba năm đã làm xong việc mà bọn họ tốn ba mươi năm cũng không làm được! 

             Hơn nữa, ba pháp Hóa Hình hoàn thiện còn không đơn giản giống như của bọn họ! 

             Động một tí là mấy trăm năm cũng là chuyện bình thường. 

             Nhưng Diệp Viễn chỉ dùng ba năm? 

             Con mẹ nó, tìm ai biết nói lý một chút đi! 

             Hạ Vân Tường đứng bên cạnh bĩu môi, nói: "Khoác lác? Ha ha, sợ là ngươi còn không biết, ba năm trước, đại nhân vẫn chỉ là Tiểu Cực Thiên thượng kỳ! Trong vòng ba năm đó, sợ là ngày ấy còn phải dùng phần lớn thời gian để tăng cao cảnh giới!" 

             "Cái gì chứ? Tiểu Cực Thiên thượng kỳ à?" 

             Giọng nói của vị cường giả Hóa Hình kia, càng ngày càng cao, sắp át cả tiếng hai người Diệp Viễn đang đánh nhau rồi. 

             Có thể thấy được, lúc này hắn ta khiếp sợ mãnh liệt đến mức nào. 

             Hạ Vân Tường nói ra những lời này, thật ra trong lòng cũng đang dời sông lấp biển. 

             Trước đây, hắn ta cũng không biết đến thế giới của cường giả Hóa Hình. 

             Hắn ta cho rằng, bước vào hóa hình thì chính là cường giả tuyệt đỉnh. 

             Mãi đến khi Diệp Viễn đại sát tứ phương, Hạ Vân Tường mới biết được, Hóa Hình cùng lắm cũng chỉ là nhập môn mà thôi. 

             Nhất pháp cùng ba pháp, chênh lệch quá lớn. 

             Đương nhiên, ba pháp cùng ba pháp, khác biệt cũng rất lớn. 

             Hơn nữa, lĩnh ngộ là một chuyện, hoàn thiện lại là một chuyện khác. 

             Quá trình này cực kỳ dài dòng nhàm chán, nhưng Diệp Viễn chỉ dùng hai năm. Thậm chí, có khả năng còn chưa dùng đến thời gian hai năm để hoàn thành! 

             Trong lúc phần đông cường giả Hóa Hình còn đang khiếp sợ, trận chiến giữa Diệp Viễn và Hàn Dịch đã tiến vào giai đoạn gay cấn nhất. 

             Hai người đánh đến khó phân thắng bại, thật sự là sàn sàn như nhau. 

             Đại Đạo viên mãn của Diệp Viễn, không chê vào đâu được, nhưng yếu ở chỗ thời gian tiến vào ngắn ngủi, không bằng công lực thâm hậu của Hàn Dịch. 

             Hàn Dịch mạnh thì có mạnh, nhưng Ngũ Hành lại không đạt tới cảnh giới viên mãn. 

             Hắn ta cách Ngũ Hành viên mãn vẫn còn một tuyến đường ngăn cách. 

             Chỉ sợ cũng chính vì tuyến đường ngăn cách này, hắn ta mới mãi không chịu phi thăng. 

             Căn cơ không vững chắc, nếu tấn chức Đại Cực Thiên Vị, vậy thì sự không viên mãn này sẽ biến thành nhược điểm, càng ngày càng cản trở. 

             Đây là điều mà Hàn Dịch không muốn nhìn thấy. 

             Nhưng lúc này, hắn ta đã bị Diệp Viễn dồn đến cực hạn! 

             Đối mặt với đạo Càn Khôn mạnh mẽ của Diệp Viễn, Hàn Dịch đã dốc ra tất cả vốn liếng. 

             Hắn ta không dám có một tí thả lỏng nào! 

             Một khi thả lỏng nhất định sẽ thất bại! 

             Hàn Dịch trở thành Đại Thánh Chủ đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên đụng phải đối thủ mạnh như vậy. 

             Vô địch thường rất cô độc. 

             Những năm gần đây, Hàn Dịch vẫn luôn khát vọng có được một đối thủ. 

             Đáng tiếc lại không có! 

             Hắn ta đã đạt tới cảnh giới quá cao. 

             Trên thực tế, phía dưới hắn ta, Nhị Thánh Chủ, Tam Thánh Chủ đã thay đổi hết lứa này đến lứa khác. 

             Hàn Dịch lại trước sau như một, sừng sững bất động. 

             Bởi vì những người kia, tiềm lực đã cạn kiệt, đã không cần phải tu luyện thêm nữa. 

             Nhưng hắn ta thì không! 

             Hắn ta biết rõ, bản thân có thể đạt tới Ngũ Hành viên mãn, thực lực đại tiến. 

             Chỉ tiếc, Hàn Dịch thiếu mất cơ hội! 

             Mãi cho tới tận hôm nay, hắn ta mới phát hiện ra cơ hội này rốt cuộc cũng đến rồi! 

             Diệp Viễn, đúng là lễ vật mà ông trời đã đưa đến cho Hàn Dịch! 

             Trong sự chiến đấu điên cuồng của Diệp Viễn, Quy Tắc Ngũ Hành đã mấy trăm năm không có động tĩnh của hắn ta rốt cuộc cũng có một chút dấu hiệu buông lỏng! 

             Phát hiện này khiến Hàn Dịch mừng đến phát điên. 

             Hắn ta không muốn phi thăng à? 

             Dĩ nhiên muốn! 

             Ai lại bằng lòng cả đời chỉ là Tiểu Cực Thiên Vị chứ! 

             Nhưng Hàn Dịch không cam lòng! 

             Ngũ Hành không viên mãn, cảnh giới Tiểu Cực Thiên Vị sẽ để lại thiếu sót. 

             Sự thiếu sót này, sẽ tăng lên theo cảnh giới, càng để càng lớn. 

             Rầm rầm rầm... 

             Trong nháy mắt, không biết hai người đã giao thủ qua bao nhiêu lần. 

             Nháy mắt đã thay đổi quy tắc vận dụng, kỹ xảo chiến đấu hoa cả mắt, người bên ngoài quan sát chỉ thấy mê mẩn lóa mắt. 

             Rầm! 

             Không biết là qua bao lâu, hai người lại đối đầu mãnh liệt xong, từng người đều dừng tay. 

             Diệp Viễn cùng Hàn Dịch, lúc này đều đang thở hồng hộc, khí tức hỗn loạn, gần như đã mệt lả kiệt quệ. 

             Rõ ràng, hai người bọn họ đều đã phát huy đến cực hạn. 

             Sau đó, trên Thánh sơn liền lâm vào yên tĩnh một cách chết chóc, chỉ có tiếng thở dốc của hai người quanh quẩn trong không gian. 

             Hai người kia, cứ như vậy mà nhìn nhau. 

             "Ha ha ha..." 

             Đột nhiên, cả hai cùng cười lớn. 

             Diệp Viễn nói: "Không phải ngươi đã nói ba mươi chiêu à? Hiện tại, ba ngàn chiêu rồi còn chưa ngừng lại hả?" 

             Hàn Dịch cười to nói: "Được rồi, ta thừa nhận đã giả ngầu quá mức! Ngươi là đối thủ trời ban cho ta!" 

             Diệp Viễn cũng cười nói: "Cũng như nhau cả thôi! Ngũ Hành của ngươi không đủ, cần phải ma luyện, khó trách không chịu phi thăng! Nếu là ta, ta cũng không chịu!" 

             Hàn Dịch không để ý đến hình tượng, đặt mông ngồi bệt dưới đất nói: "Hết cách rồi, sức mạnh quy tắc của ta đã vào trong bình cảnh, vẫn không có cách nào đột phá được, chỉ có thể ở lại đây chiếm núi làm vua thôi." 

             Diệp Viễn cũng đặt mông ngồi xuống đất, cười nói: "Cho nên, ngươi làm ra cái Thánh sơn để giả ngầu chính là vì chờ đợi một đối thủ?" 

             Hàn Dịch gật đầu nói: "Đúng vậy, nhưng mà, người có năm pháp Hóa Hình lại ít càng thêm ít. Ta vẫn không chờ được đối thủ mình muốn! Trông thấy ngươi là ba pháp Hóa Hình, trong lòng ta rất thất vọng." 

             Diệp Viễn cười nói: "Kết quả không làm cho ngươi thất vọng chứ?" 

             Hàn Dịch cười to nói: "Thất vọng? Ha ha, bây giờ mỗi một lỗ chân lông trên người ta, đều bị nhen lửa rồi! Đúng rồi, còn chưa biết tên của huynh đệ ngươi là gì!" 

             "Diệp Viễn!" 

             "Được, Diệp Viễn, mười ngày sau, ở đây tái chiến!" 

             Diệp Viễn gật gật đầu, nói: "Được, nên như vậy!" 

             Nói xong, Hàn Dịch đứng lên, lập tức đi lên núi. 

             Diệp Viễn cũng đứng lên, giải độc trận rồi đi xuống phía chân núi. 

             Trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khó hiểu, hai người này đánh đấm một hồi lại trở thành bằng hữu à? 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!