Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Càn Khôn!” 

             “Lưỡng Nghi!” 

             “Tứ Tượng!” 

             ... 

             Từng chiêu kiếm pháp do Diệp Viễn xuất ra đầy mạnh mẽ, nhưng dưới sự áp chế sáu đại cao thủ thì Diệp Viễn vẫn có chút giật gấu vá vai. 

             Đặc biệt Triệu Thần Đông xếp hạng thứ tư có lực áp chế rất lớn xuống Diệp Viễn. 

             Thiên phú của những cao thủ Lưu Hình Chi có thể nói là không có bất cứ cao thủ ngoại giới nào cứng cỏi hơn được. 

             Nhưng họ còn trải qua chém giết, gần mười cường giả ngoại giới cũng chưa nuốt trôi hết! 

             Chiến đấu đã hòa vào trong dòng máu của họ. 

             Ở trong chiến trường, không chiến đấu thì sẽ chết! 

             Triệu Thần Đông cũng sử dụng một thanh kiếm, nhưng con đường hắn ta đi cực kỳ khác xa so với những người khác. 

             Mỗi một chiêu kiếm hắn ta xuất ra, lại giống hệt như bà lão đang múa kiếm, cực kỳ chậm chạp. 

             Nhưng mỗi một kiếm của hắn ta xuất ra đều khiến cho đối phương gặp phải tình huống khó chịu nhất. 

             Nhìn trông rất chậm, nhưng lại nhanh vô cùng! 

             Diệp Viễn cũng rất kinh ngạc với chiêu thức này của Triệu Thần Đông. 

             Hắn ta có thể điều khiển được đường đi và tốc độ của kiếm pháp phát huy đến cực hạn! 

             Đương nhiên, chỉ với tốc độ của kiếm thì sẽ không coi là cái gì lợi hại. 

             Nhưng đường đi của tốc độ lại vô cùng theo một tuần hoàn hoàn mỹ. 

             Nói cách khác, kiếm thuật của Triệu Thần Đông giống hệt với Đại Đạo Diễn Dịch! 

             Kiếm thuật của Diệp Viễn hòa vào trong Càn Khôn Đại Đạo phong phú toàn diện, đương nhiên mạnh hơn so với Triệu Thần Đông một bậc. 

             Chỉ là những người khác cũng không phải hạng vừa, họ bù đắp cho Triệu Thần Đông những thứ hắn ta còn thiếu. 

             Diệp Viễn rơi vào trong khổ chiến. 

             Nhưng mà trong tình cảnh này, tất cả mọi người vẫn cảm thấy chấn kinh. 

             “Kiếm thuật của hắn còn mạnh hơn với Triệu Thần Đông nữa!” 

             “Người này lấy một địch sáu, thực lực của hắn cũng sợ đã có thể bước lên ba vị trí đứng đầu rồi!” 

             “Từ lúc nào mà Vũ Định Thiên Tông lại có một yêu nghiệt như thế?” 

             ... 

             Vừa mới bắt đầu, hành động của Diệp Viễn trong mắt mọi người chỉ là đang diễn trò. 

             Nhưng hiện tại, không còn ai lại đi xem hắn như trò cười nữa. 

             Dù cho hắn không địch lại sáu người kia, thì thực lực của hắn ta đã chứng minh rõ ràng rồi. 

             Trong đám người, lại có hai bóng người đang trò chuyện cái gì đó. 

             “Ha ha, ta còn tưởng có bao nhiêu bản lĩnh chứ, nhìn dáng vẻ kiểu này thì chắc cũng chỉ tới tầm đó thôi.” Nam tử mặc áo đen nói. 

             Một nam tử mặc áo xanh chắp tay, đứng bên cạnh hắn, lạnh nhạt nói: “Thực lực của hắn không chỉ tới thế này đâu.” 

             Nam tử mặc áo đen kia ngạc nhiên, hỏi lại: “Làm sao ngươi biết được?” 

             Nam tử mặc áo xanh đáp: “Một kẻ dám đi khiêu khích cường giả của một Thành như vậy, nếu không phải là kẻ ngu thì thực lực vô cùng mạnh mẽ! Ngươi nhìn dáng vẻ của hắn xem, hắn giống kẻ đần sao?” 

             Nam tử mặc áo đen cau mày, nói: “Ngươi đang nói hắn cũng như chúng ta, nắm giữ hai môn sức mạnh quy tắc trở lên sao? Nhưng bây giờ, hắn không chiếm được thế thượng phong, thì làm sao có thể dùng được toàn lực chứ?” 

             Nam tử mặc áo xanh cười nói: “Đương nhiên là từ trong kiếm pháp mài giũa ra! Sáu người của Triệu Thần Đông có thực lực ngang nhau, vừa vặn đúng là một khối đá để mài dao! Mà tình hình này, chỉ sợ mục đích hắn đến đây là Lưu Hình Chi nhỉ?” 

             Nam tử mặc áo đen khinh thường, nói: “Chỉ là một đệ tử Tông Môn có chút thực lực mà cũng có ý định này sao? Ta không tin! Lưu Hình Chi này có bao nhiêu đệ tử Tông Môn đã được rèn luyện qua mà không thành vong hồn dưới đao của chúng ta chứ? Tên tiểu tử này cũng không phải là ngoại lệ đâu.” 

             Nam tử mặc áo xanh cười, không nói nữa. 

             Trong trận ác chiến, kiếm hình của Diệp Viễn càng ngày càng chậm. 

             Tiết tấu này lại có chút xu thế áp sát vào Triệu Thần Đông. 

             Mà lần này biến hóa đúng là “Càn Khôn” đã không chê vào đâu được lại càng lộ ra không ít kẽ hở. 

             Cũng bởi vậy mà Diệp Viễn chịu không ít thương thế. 

             Triệu Thần Đông làm sao không hiểu suy nghĩ của Diệp Viễn, chỉ khinh thường nói: “Học theo Hàm Đan làm trò hề cho thiên hạ! Kiếm pháp của của ta đã được mài giũa vô số lần trong Sinh Tử, lại có thể bại dưới mấy kẻ học ở chiến trường sao?” 

             “Ha, đây là muốn lâm trận mới mài gươm sao, không cảm thấy quá muộn à?” Lăng Bộ Dã cười lạnh, nói. 

             Cách làm “Ăn trộm” này của Diệp Viễn, đều khiến cho mọi người đều khịt mũi xem thường. 

             Thế nhưng đối với sáu đại cao thủ thì giống như cá gặp nước. 

             Họ chỉ cần giết chết đối thủ, còn chết như thế nào họ cũng không quan tâm. 

             Ở đây thứ không đáng tiền nhất chính là mạng người. 

             “Càn Khôn” của Diệp Viễn phong phú toàn diện, nhưng nó chỉ là một cái khung xương. 

             Đồ vật bên trong “Càn Khôn” càng nhiều, càng phong phú, uy lực mới có thể càng mạnh hơn! 

             Tốc độ đường kiếm của Triệu Thần Đông dứt khoát, khiến Diệp Viễn lại có một dòng suy nghĩ nữa. 

             Khiến cho tốc độ đường kiếm hòa vào trong “Càn Khôn”, tất nhiên có thể làm cho uy lực của kiếm tăng mạnh hơn. 

             Nhưng nói là một chuyện, mà làm lại là chuyện khác. 

             Chính Triệu Thần Đông cũng từng nói, hắn đã luyện tập vô số lần trong Sinh Tử Gian mới có thể ngộ ra được, thì làm sao dễ dàng lĩnh ngộ như vậy được?” 

             Huống hồ, việc dung nhập đường kiếm vào bên trong “Càn Khôn”. 

             Nhưng Triệu Thần Đông vẫn khinh thường Diệp Viễn! 

             “Càn Khôn” kiếm đạo của hắn vốn có cấp độ cực cao, mà tốc độ của đường kiếm chỉ là một đạo ở trong đó. 

             Dưới sức mạnh như thác đổ, lĩnh ngộ của Diệp Viễn thực vậy cũng không phải quá xa không thể với tới được. 

             Thêm nữa lĩnh ngộ được trong Sinh Tử Gian làm cho Diệp Viễn không thể nào dùng toàn lực để ứng phó. 

             “Càn Khôn” của Diệp Viễn lại dần dần tiến vào Viên Mãn lần thứ hai! 

             Đương nhiên Triệu Thần Đông nhận ra sự biến hóa của Diệp Viễn, sắc mặt hắn ta cũng hoàn toàn thay đổi, thốt lên: “Không xong, kiếm đạo của tên này lại muốn đến Viên Mãn nữa rồi! Tiểu tử này thật sự muốn nghịch thiên mà!” 

             Vết thương trên người của Diệp Viễn chằng chịt, nhưng trên gương mặt hắn lại mang theo nụ cười yếu ớt, nói: “Học Hàm Đan sao? Ha ha, xem trên phần tốc độ của kiếm đạo, ta lập tức tha một mạng cho các ngươi vậy!” 

             “Đại Đạo Quy Nhất!” 

             Đột nhiên, kiếm quang của Diệp Viễn dữ tợn hơn. 

             Vẫn là “Càn Khôn” nhưng trong đó lại có thêm sự thay đổi tiết tấu của tốc độ! 

             Chiêu kiếm này vô cùng quỷ dị. 

             Đám người Triệu Thần Đông đều dùng hết thế võ của bản thân ra cũng không có cách nào chống lại được chiêu kiếm như bão táp này. 

             Vù vù vù. 

             Sáu người lập tức bị kiếm quang quét trúng, bay thẳng ra ngoài. 

             Một chiêu kiếm lại đánh bại được sáu cao thủ! 

             Nam tử mặc áo đen thấy cảnh này, cũng há hốc mồm. 

             “Chuyện này... Cái tên này là quái thai à? Trong chiến đấu có thể sao chép, hòa vào kiếm đạo của bản thân mình! Mẹ nó, đây đúng là quá yêu nghiệt mà!” 

             Trong ánh mắt của nam tử mặc áo xanh cũng chợt hiện lên một vệt kinh ngạc, nói: “Ngộ tính thật quá kinh người! Tuy kiếm đạo của hắn mạnh hơn Triệu Thần Đông, nhưng tốc độ kiếm đạo lại thuộc một loại khác và kiếm đạo của hắn cũng không tương thông với nhau! Trong thời gian ngắn như thế hắn có thể lĩnh ngộ được kiếm đạo, đồng thời hòa kiếm đạo của mình vào trong đó! Đúng thật là yêu nghiệt!” 

             Dưới ánh nhìn của hắn ta, Diệp Viễn chỉ định dùng mấy người này để mài giũa kiếm đạo của bản thân, rồi dùng chính thủ đoạn này để đánh bại đối thủ như gậy ông đập lưng ông. 

             Ai biết được, Diệp Viễn lại lĩnh ngộ trực tiếp cả kiếm đạo ở trong đó đâu chứ! 

             “Hạ Vân Tường ngươi nên lên sân khấu rồi! Nếu như ngươi thua hắn, ta sẽ lập tức thuần phục!” Nam tử mặc áo đen nói. 

             Nam tử mặc áo đen này không phải ai xa lạ, mà chính là Địch Tinh xếp hạng thứ ba ở Hoa Dương Thành. 

             Mà nam tử mặc áo xanh kia là Hạ Vân Tường xếp hạng thứ hai. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!