“Tông chủ, đám khói này cực kỳ dày đặc, chúng ta căn bản không có cách nào đến gần được! E rằng có kẻ địch đang đến!” Một hộ pháp Tử Dực đi tới báo cáo.
Ánh mắt của Phong Huyền Dịch hơi tối lại, hắn ta lạnh lùng nói: “Mau đi chuẩn bị, khởi động đại trận bảo vệ tông môn, nghênh đón kẻ địch!”
“Vâng!” Hộ pháp Tử Dực nhận lệnh rời đi.
Lúc này toàn bộ Võ Định Thiên Tông đều bước vào trạng thái chuẩn bị chiến đầu.
Tất cả mọi người đều sẵn sàng chiến đấu và chuẩn bị ra sức đánh đuổi kẻ địch.
Lạc Vân Khinh ở sau lưng Phong Huyền Dịch quay ra và nói với ý chí chiến đấu dâng trào: “Tông chủ, ta sẽ đến đỉnh Thiên Thủy!”
Phong Huyền Dịch lại lắc đầu nói: “Đừng hoảng loạn! Chúng ta còn chưa biết dấu vết của kẻ địch, nếu cứ tùy tiện nhào lên thì e rằng sẽ rơi vào thế bị động. Đám sương độc này rất lợi hại, rõ ràng bọn chúng đã có âm mưu từ lâu rồi, e rằng trên đỉnh Thiên Thủy đã không còn người nào sống sót nữa!”
Lạc Vân Khinh nghiến răng, trong đôi mắt tràn ngập sát ý.
“Tông chủ, không ổn rồi, làn khói dày này bay đi theo gió, nó đã bay đến đỉnh Lưu Vân rồi!” Ngay vào lúc này lại có một người đến báo cáo.
Lạc Vân Khinh vừa nghe thấy cũng không nhẫn nhịn được nữa mà nói: “Tông chủ, gió không thể thổi tan đám sương độc này, nếu như cứ để cho nó tiếp tục bay đi thì e rằng không cần kẻ địch tấn công thì Võ Định Thiên Tông của chúng ta đã chết hết rồi!”
Ánh mắt của Phong Huyền Dịch hơi tối lại, hắn ta nói: “Đi thông báo cho tất cả trưởng lão, đến đỉnh Lưu Vân chờ lệnh!”
“Vâng!” Hộ pháp kia nhận lệnh rời đi.
“Khoan đã!” Hộ pháp kia còn chưa ra khỏi cửa lại bị Phong Huyền Dịch gọi lại.
“Khi nãy ngươi vừa mới nói là đỉnh Lưu Vân à?” Phong Huyền Dịch nhíu mày nói.
Hộ pháp gật đầu nói: “Đúng vậy! Đỉnh Thiên Thủy nằm ở phía Đông Nam của đỉnh Lưu Vân, nơi đó quanh năm đều có gió Tây Bắc thổi đến, làn khói độc bay theo gió Tây Bắc nên đã bay đến đỉnh Lưu Vân rồi!”
“Hả… Ha ha ha, ha ha ha…”
Phong Huyền Dịch nghe thấy vậy liền sững người lại, sau đó hắn ta lại khẽ cười lên, cuối cùng lại không ngừng cười lớn tiếng hơn.
Lạc Vân Khinh và hộ pháp kia đều cảm thấy khó hiểu và không biết tại sao Phong Huyền Dịch lại bật cười.
“Tông chủ, sao vậy?” Lạc Vân Kinh nhíu mày nói.
Phong Huyền Dịch cười đến mức sắp chảy cả nước mắt, hắn ta nghe thấy vậy bèn lắc đầu nói: “Ta cười là bởi vì thủ đoạn của tên tiểu tử Diệp Viễn kia đúng là lợi hại! Bổn tông chủ không cho hắn đi vào vùng đất lưu đày, hắn liền lật tung cả Võ Định Thiên Tông này lên!”
Lạc Vân Khinh sửng sốt và nói: “Diệp Viễn ư? Chuyện này liên quan gì đến hắn chứ?”
Tiếng cười của Phong Huyền Dịch dần dần ngừng lại, hắn ta hậm hừ nói một cách lạnh lùng: “Liên quan gì đến hắn à? Chắc chắn tên tiểu tử này đã tính toán hướng gió từ lâu rồi, sau đó hắn hạ độc ở trên đỉnh Thiên Thủy! Sau đó hắn lại để cho làn khói độc bay đi theo gió và bay đến đỉnh Lưu Vân! Ha, thủ đoạn được lắm! Đúng là một thủ đoạn hay ho mà!”
Lúc này Lạc Vân Khinh nghe thấy vậy mới bừng tỉnh nhận ra.
Thế nhưng điều này nghe có vẻ khó bề tưởng tượng.
“Tông chủ, chuyện này… chuyện này chưa chắc có thể xảy ra đúng không? Dù sao thì Diệp Viễn mới chỉ là thiên dược sư nhất phẩm, hắn làm sao có thể luyện chế được độc dược lợi hại đến như vậy chứ?” Lạc Vân Khinh nói.
Phong Huyền Dịch nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Ngươi nói cũng đúng, chúng ta không thể xử lý chuyện này một cách qua loa được, chúng ta vẫn nên đến đỉnh Lưu Vân xem xét tình hình trước mới được! Ngươi hãy nhanh chóng đi điều tra phương hướng hành động của Diệp Viễn một chút! Sau khi điều tra rõ ràng thì báo cáo cho ta ngay lập tức!”
“Vâng!” Hộ pháp kia nhận lệnh rời đi.
…
Trên đỉnh Lưu Vân, các cường giả tập trung ở nơi đó.
Ngay cả một số trưởng lão đang ở ẩn cũng bị kinh động đến.
Lúc này ở trên đỉnh Lưu Vân chỉ riêng trưởng lão Ngọc Hoàng Thiên đã có đến hơn hai mươi người!
Một bóng người bay xuống từ trên đỉnh Lưu Vân.
Phong Huyền Dịch nhíu mày nói: “Vân Khinh, như thế nào rồi?”
Lạc Vân Khinh hít sâu một hơi và nói với giọng điệu trầm thấp: “Bọn họ không sao nhưng mà đã trúng độc rồi, cả người đều không ngừng co giật! Nhìn dáng vẻ này chắc hẳn là… Nghênh Phong Đảo!”
Phong Huyền Dịch sửng sốt nói: “Nghênh Phong Đảo ư? Loại độc này trở nên lợi hại đến như thế từ lúc nào vậy?”
Chất độc của Nghênh Phong Đảo đã nổi tiếng gần xa.
Trong cả Võ Định Thiên Tông không người nào không biết đến nó.
Thế nhưng bọn họ cũng biết rằng loại độc này chỉ có thể làm tê liệt những người thấp hơn Vô Cực Thiên Vị mà thôi.
Những người Vô Cực Thiên Vị miễn nhiễm với loại độc này!
Lạc Vân Khinh cười lên một cách buồn phiền và nói: “Mặc dù triệu chứng của bọn họ giống với Nghênh Phong Đảo nhưng mà loại độc này quả thật cực kỳ lợi hại! Cho dù ta đi lên đó cũng cảm thấy khó chịu!”
“Cái gì! Chuyện này… Chuyện này sao có thể xảy ra chứ? Phong Huyền Dịch và tất cả mọi trưởng lão đều nói với vẻ mặt kinh ngạc.
Bọn họ chưa từng nghe nói qua Nghênh Phong Đảo lại có thể lợi hại đến như vậy, ngay cả cường giả Ngọc Hoàng Thiên cũng có thể bị ảnh hưởng!
Lạc Vân Khinh cười khổ nói: “Trên cơ bản có thể xác định Diệp Viễn đã gây nên toàn bộ chuyện này! Khi ta tìm thấy Hàn Thiên Vân thì trên mặt của hắn ta… còn có một dấu giày, rõ ràng đã bị người khác đạp phải! Truyền tống trận đi vào vùng đất lưu đày cũng đã bị người khác đụng vào rồi.”
Vẻ mặt của Thạch Phi Vũ ở bên cạnh không khỏi tối sầm lại.
Tên Diệp Viễn này đúng là vô liêm sỉ đến cực độ!
Vẻ mặt của Phong Huyền Dịch cũng không dễ nhìn, thế nhưng trong lòng hắn ta đã đồng ý với suy đoán của Lạc Vân Khinh.
Bởi vì hắn ta cũng trốn ở nơi không xa khi Hàn Thiên Vân nói những lời gay gắt với hắn.
Hàn Thiên Vân nói rằng hoặc là ngươi có thể đánh bại ta và bước qua xác của ta!
Tên chết tiệt này thật sự đã làm điều đó rồi!
Phong Huyền Dịch đưa tay ôm lấy mặt, hắn ta thật sự không có cách nào chấp nhận kết quả này được.
Hắn ta đã nghĩ đến tất cả những điều có thể xảy ra và không hề buông lỏng trong suốt mấy tháng nay.
Nào ngờ Diệp Viễn vì để bước vào vùng đất lưu đày mà lại dám gây ra chuyện lớn đến như vậy!
Tên tiểu tử này thật sự quá đáng sợ rồi!
Nếu như hắn thật sự muốn đối phó với Võ Định Thiên Tông thì bây giờ ngoại trừ những vị trưởng lão, e rằng phần lớn tông môn đều hết đường sống rồi!
Một Tiểu Cực Thiên Vị với sức đe dọa này cũng quá khủng khiếp rồi!
Ngay vào lúc này, tên hộ pháp đi điều tra Diệp Viễn kia đã quay trở lại.
“Sao rồi, Diệp Viễn đã đi đâu rồi?” Phong Huyền Dịch vội vàng hỏi.
Tên hộ pháp kia nói: “Ngày hôm nay sau khi Diệp trưởng lão chỉ dẫn mọi người luyện đan thì bảo rằng muốn một mình giảng dạy cho Ngũ Thừa Siêu! Sau đó cả hai người bọn họ đi lên đỉnh Thiên Thủy và không còn người nào nhìn thấy hắn nữa!”
Vẻ mặt của Phong Huyền Dịch không ngừng thay đổi, hắn ta nghiến răng nói: “Ha! Hay cho một chiêu mượn gà đẻ trứng! Tốt! Tốt! Tốt lắm!”
Ba chữ “tốt” này đã để lộ ra sự bất lực vô hạn.
Hắn ta đã tính toán rất nhiều cũng không nghĩ đến Diệp Viễn lại sử dụng chiêu thức kỳ diệu đến như vậy!
Từng vị trưởng lão, hộ pháp có mặt ở nơi đó cũng không còn cách nào khác.
Người cũng đã chạy rồi, bọn họ cũng không có chỗ nào để xả cơn tức giận đang tràn ngập trong lòng mình!
Thế nhưng tên này cũng thật đúng là coi trời bằng vung.
Vì để bước vào vùng đất lưu đày mà quậy tung cả Võ Định Thiên Tông đến mức gà chó không yên!
“Tông chủ, chúng ta… chúng ta phải làm gì đây?” Tên hộ pháp kia hỏi một cách yếu ớt.
Vẻ mặt của Phong Huyền Dịch cũng trở nên cực kỳ âm trầm.
Hắn ta lạnh lùng hừ lên một tiếng và nói: “Còn có thể làm gì chứ? Tất cả mọi trưởng lão nghe lệnh, các ngươi cùng nhau đi lên đỉnh núi và làm tan làn khói độc này! Những người khác đứng ngay tại chỗ chờ lệnh!”