Có điều, Dược Tổ một đời kiêu hùng, quả thật là một kỳ tài của Đan đạo.
Nhưng lại không ngờ được cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.
Không cần nghĩ, Diệp Viễn cũng có thể đoán được mối quan hệ thầy trò này.
Trường Lạc thiên đế chính là loại đại gian thần nhưng lại giống như trung thần.
Nhìn thì có vẻ rất thành thật toàn thân vô hại, thực ra lại cực kỳ nguy hiểm.
Loại người này, rất dễ khiến người khác buông lỏng cảnh giác.
Ở Vân Tâm Giới, cảm giác tồn tại của Trường Lạc thiên đế cũng không mạnh, thậm chí còn không bằng thầy trò Dao Thư thiên đế.
Nhưng hắn vẫn là người cười tới sau cùng!
Trường Lạc cười nói: “Diệp lão đệ quả là người thông minh, bản tôn cũng không nói vòng vo nữa. Bản tôn sớm đã có được toàn bộ truyền thừa của sư tôn, chỉ thiếu nửa bước là có thể đạt tới Đạo đan chi cảnh! Bản tôn cần một đối thủ cường đại giúp ta vượt qua được bước này, không biết Diệp lão đệ có thể tác thành hay không?”
Diệp Viễn nhíu mày nói: “Ngươi thật sự tìm ta chỉ để đấu đan?”
Trường Lạc thiên đế cười nói: “Nếu ta gây bất lợi cho Diệp lão đệ thì ta đã sớm ra tay rồi, hà tất phải uổng công như vậy? Hơn nữa, thần hồn của Diệp lão đệ ngay cả Đạo Tổ cũng không giết được còn sợ ta ra tay hay sao?”
Diệp Viễn không nghĩ ngợi lắc đầu nói: “Xin lỗi Ta sẽ không đấu đan cùng kẻ khi sư diệt tổ!”
Nói xong, Diệp Viễn xoay người muốn rời đi.
Mà ngay lúc này, bầu trời bỗng nhiên xám xịt.
Một cỗ lực hút cực lớn bắt lấy nguyên thần hỗn độn của Diệp Viễn để hắn không cách nào vùng vẫy!
Thân pháp của hắn không cách nào triển khai.
Đồng tử Diệp Viễn co lại xoay người nhìn về phía Trường Lạc thiên đế.
Chỉ thấy sau lưng hắn ta là một vòng quay màu đen đang lặng yên chuyển động.
Lực hút kinh khủng như vậy chính là từ vòng quay đó phát ra.
Vòng quay này dường như có thể cắn nuốt tất cả!
“Ha ha, nếu như ngươi đã rượu mời không uống, vậy bản tôn chỉ có thể mời ngươi uống rượu phạt rồi! Đây chính là con đường của ta, Thôn Phệ chi đạo! Vong hồn chết dưới Thôn Phệ chi đạo của ta sớm đã có ba vạn năm nghìn bảy mươi tám người! Trong này bao gồm cả vong hồn của tên Dược Tổ kia. Chỉ cần nuốt được ngươi, bản tôn có thể chứng đại đạo, đạt tới Đạo đan chi cảnh!” Trường Lạc thiên đế vẫn cười như cũ, giống như một pho tượng phật Di Lặc.
Chỉ là, lúc này nụ cười của hắn trở nên vô cùng tà mị.
Sắc mặt Diệp Viễn khẽ thay đổi, cảm nhận được thần hồn của mình không tự chủ được bị hút tới đó.
Lực thần hồn cường đại!
Nguyên thần hỗn độn của hắn, có thể chống lại sức mạnh của Đạo Tổ mà không chết, nhưng lại không cách nào chống lại thôn phệ chi lực này!
Thần hồn của Trường Lạc thiên đế là thần hồn cường đại nhất mà Diệp Viễn gặp từ trước tới nay.
Diệp Viễn cảm thấy, thần hồn của hắn cho dù không bằng nguyên thần hỗn độn nhưng cũng không kém nhiều lắm.
Trường Lạc thiên đế đã cắn nuốt quá nhiều thần hồn và sử dụng cho mục đích của hắn, điều này khiến thần hồn của hắn đạt đến mức không thể tin.
Cộng thêm Đại đạo chi lực quỷ dị khó lường càng tăng thêm cảm giác nguy hiểm.
Chẳng trách, lão Dược Tổ đó lại chết trong tay Trường Lạc.
Bất quá, Dược Tổ làm sao có thể chống lại lực thôn phệ này?
Nếu Diệp Viễn bây giờ là một thân thể hoàn chỉnh, hắn có thể bổ một kiếm xuống Trường Lạc thiên đế.
Nhưng mà, hiện tại hắn là thần hồn thể!
Diệp Viễn cũng không ngờ rằng, Thông Thiên Giới này, lại vẫn còn có người có thể uy hiếp được nguyên thần hỗn độn của hắn.
Ầm ầm ầm…
Trong vòng quay màu đen kia lại xuất hiện một bàn tay đen kịt tóm về phía Diệp Viễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!